BÍ MẬT CỦA JANE - Trang 129

cũng chẳng có gì hơn là hai đầu ngực cứ dựng lên của cô và sự thích thú
đột ngột của anh với những lọn xoăn mềm mại của cô.

"Thật ra thì, đó không phải lần đầu tiên chúng ta gặp nhau," cô nói.

Anh nâng ánh mắt lên nhìn mắt cô. Cứt thật, có vài tháng trong cuộc đời

chỉ là những bóng mờ đối với anh. Khi ấy anh làm những việc mà anh chỉ
nghe hoặc đọc đến sau đó. Anh không sống ở Seattle quãng thời gian đó,
nhưng anh chắc chắn đã đi du đấu đến đây cùng đội Detroit. Anh gần như
sợ câu trả lời, nhưng anh phải hỏi. "Chúng ta đã gặp nhau lúc nào vậy?"

"Mùa hè năm ngoái ở một bữa tiệc báo chí."

Cảm giác nhẹ nhõm tràn qua anh và anh suýt bật cười. Anh hẳn phải nhớ

nếu có ngủ với Jane mùa hè năm ngoái. Mùa hè năm trước nữa tri nhớ của
anh mới đáng ngại. "Bữa tiệc báo chí ở nhà hàng Bốn Mùa sao?"

"Không, ở Key Arena."

Anh ngửa đầu ra sau và nhìn cô. "Đêm ấy có rất nhiều người ở đó, nhưng

tôi ngạc nhiên là tôi không nhớ cô," anh nói, dù cho anh cũng không ngạc
nhiên lắm. Jane không phải kiểu phụ nữ anh sẽ nhớ trong lần gặp đầu tiên.
Và phải rồi, anh biết những điều nói về anh, và anh vẫn không thực sự quan
tâm. Anh sống đời mình theo một cách riêng, và nhìn mọi thứ theo một góc
nhìn riêng. Anh đã sống như thế quá lâu rồi và anh vẫn thoải mái với bản
thân mình. "Nhưng có lẽ cũng không ngạc nhiên lắm, vì cô hẳn là mặc đồ
màu đen," anh đùa.

"Tôi nhớ chính xác bộ đồ anh mặc," cô nói và băng qua phòng đến chỗ

bếp. "Vét sẫm màu, cà vạt đỏ, đồng hồ vàng, và một cô nàng tóc vàng."

Anh để mắt mình lướt từ lưng xuống cái mông tròn lẳn của cô. Mọi thứ

về Jane đều nhỏ nhắn ngoại trừ thái độ của cô. "Cô đã ghen đấy à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.