BÍ MẬT CỦA JANE - Trang 138

Tiếng xoẹt xoẹt của đôi đệm bảo hộ bằng da lấp vào khoảng trống đang

dần biến mất giữa họ khi anh cúi xuống gần cô. Mùi hương dầu gội đầu và
kem cạo râu của anh lấp đầy mũi cô pha trộn với mùi da từ đệm bảo hộ của
anh. "Đồ đầu đất," cô thì thầm bên tai anh.

"Không đúng rồi." Anh lắc đầu và má anh ta chạm vào má cô trong vài

giây ngắn ngủi. "Cô quên từ to xác rồi."

Ôi, Chúa ơi. Trước khi chuyện này qua đi, cô hoặc là chết vì xấu hổ,

hoặc bất tỉnh, hoặc cháy rụi vì dục vọng kìm nén mất thôi. Cô thực lòng
không muốn nhận một cái nào trong ba cái. Đặc biệt là cái cuối cùng.
Nhưng độ nam tính của anh như một trường lực mạnh mẽ kéo cô lại gần
bất chấp ý chí của cô. Cô nhắm mắt lại và khóa đầu gối để không thể dựa
vào anh. "Đồ đầu đất to xác."

"Cảm ơn, bé cưng. Tôi trân trọng điều đó."

Bé cưng. Cô mở mắt ra. Anh quay mặt sang, và với môi anh chỉ cách

môi cô có vài inch, anh mỉm cười. "Tôi sẽ phải làm thế này trước mọi trận
đấu sao?" Cô xoay sở để nói, dù giọng cô nghe thì thào hơn cô muốn.

Anh không có vẻ chú ý đến giọng cô. Anh thẳng người dậy và những

rãnh nhỏ xuất hiện trên đuôi mắt anh. "E là vậy."

Cuối cùng, cô cảm thấy như mình lại có thể thở lại được. "Tôi sẽ xin

được tăng lương."

Anh lướt bàn tay to lớn ấm áp từ cánh tay lên vai cô. Anh vỗ nhẹ vào má

cô, rồi thả tay xuống. "Hỏi xin cả một tài khoản chi phí lớn hơn nữa. Lần
tới chúng ta đi du đấu, tôi sẽ thắng lại năm mươi đô đã thua ở trò phi tiêu
đấy."

Jane lắc đầu và xoay người bỏ đi. "Sẽ không xảy ra đâu, Luc," cô nói qua

vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.