BÍ MẬT CỦA NAOKO - Trang 72

“Thế mà không bán.”

“Mình không làm những việc hám lợi như thế đâu.” Cậu bé phì cười vì câu
nói của Monami.

Thế mà không bán, Hirasuke cũng nghĩ thế khi nghe lỏm câu chuyện ở
đằng sau. Cá sạo xám vừa lớn vừa tươi giá đâu có rẻ.

“Thế còn...” Hirasuke cất tiếng, "... việc học hành ra sao? Tajima giỏi nhất
môn gì?”

“Có lẽ là...” cậu bé nghiêng đầu suy nghĩ, môn toán ạ.”

“Thế cơ à, giỏi quá nhỉ. Điểm toán chắc là khá lắm hả?”

“Nhưng các môn khác cũng khá ạ. Cả môn quốc ngữ, môn nấu ăn và môn
xã hội.”

Tự mình nói ra điều ấy thật chẳng hay ho tí nào, gã nghĩ.

“Chà, xuất sắc quá.”

“Vâng.” Cậu bé nói, nét mặt không hề thay đổi. “À, nhưng môn thể dục thì
hơi kém ạ.”

“Ồ, thế à.” Nhưng xem ra bề ngoài thì không như vậy, Hirasuke nghĩ bụng
khi nhìn thấy đôi chân khá dài của thằng bé.

Càng gần tới trường, số lượng bọn trẻ đi theo cùng một hướng càng tăng
lên. Chúng vừa cười đùa vừa chòng ghẹo nhau trên đường. Đúng là vương
quốc của bọn trẻ.

“Monachan!” Có tiếng ai đó gọi. Nhìn ra thì thấy Kawagami Kuniko đang
vẫy tay và chạy lại gần. Chiếc váy kẻ sọc bay phần phật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.