BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 379

375

thiêng thì cũng chẳng tạo ra khác biệt gì. Và suy nghĩ là
suy nghĩ; dù bạn nghĩ về dục hay samadhi cũng không tạo
ra khác biệt gì.

Trạng thái vô ý nghĩ, khe hở... và nó bao giờ cũng

xảy ra, nhưng bạn không tỉnh táo về nó, bằng không
chẳng có vấn đề gì trong nó cả. Ý nghĩ này tới, thế rồi ý
nghĩ khác tới, và giữa hai ý nghĩ này bao giờ cũng có khe
hở nhỏ. Và khe hở đó là cánh cửa tới điều thiêng liêng,
khe hở đó là trầm tư. Nếu bạn nhìn vào trong khe hở đó
một cách sâu sắc, nó bắt đầu trở thành ngày một lớn hơn.

Tâm trí giống như con đường đầy lưu thông: xe này

qua, thế rồi xe khác qua, và bạn trở nên bận tâm với xe
nhiều tới mức bạn không thấy khe hở bao giờ cũng có
giữa hai xe. Bằng không thì chúng sẽ đụng nhau mất.
Chúng không đụng nhau; cái gì đó có đó giữa chúng giữ
cho chúng tách rời. Ý nghĩ của bạn không đụng nhau,
chúng không đè lên nhau, đâm vào nhau. Chúng thậm chí
không chờm lấp nhau theo bất kì cách nào. Từng ý nghĩ
đều có biên giới riêng của nó, từng ý nghĩ đều là định
nghĩa được. Nhưng việc diễu hành của các ý nghĩ là
nhanh thế, có tốc độ tới mức bạn không thể thấy được khe
hở chừng nào bạn còn chưa thực sự chờ đợi nó, tìm nó.

Trầm tư nghĩa là thay đổi động thái. Bình thường

chúng ta nhìn vào ý nghĩ: ý nghĩ này, ý nghĩ khác, ý nghĩ
khác nữa. Khi bạn đổi động thái bạn nhìn: khe hở này,
khe hở khác, khe hở khác nữa. Nhấn mạnh của bạn không
còn vào ý nghĩ mà vào khe hở.

Chẳng hạn, bạn ngồi đây. Tôi có thể nhìn vào bạn

theo hai cách: hoặc như người này, người khác, người
khác nữa - nhấn mạnh của tôi là vào người, tôi có thể đếm
có bao nhiêu người ở đó - hay tôi có thể quên về người và
tôi có thể đếm khe hở giữa hai người, bao nhiêu khe hở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.