BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 495

491

quán của người đó, không phải là người đó có ý tưởng
nào đó và người đó vẫn còn nhất quán với ý tưởng đó, và
cứ hi sinh cuộc sống vì nó.

Có một vụ kiện Mulla Nasrudin ở toà án và quan toà

hỏi anh ta, “Mulla, anh bao nhiêu tuổi?”

Anh ta nói, “Bốn mươi.”

Quan toà nói, “Nhưng điều này là kì lạ. Anh làm tôi

ngạc nhiên, vì năm năm trước anh đã ra toà và lần đó anh
cũng nói bốn mươi.”

Mulla nói, “Vâng, tôi là người nhất quán. Một khi

tôi đã nói cái gì, ông có thể tin vào tôi. Tôi sẽ không bao
giờ nói cái gì khác.”

Đây là một kiểu nhất quán.

Con người Mới sẽ thấy điều đó là lố bịch. Nhưng

Con người Cũ đã từng là cách này, nhất quán: trong tính
cách, trong phát biểu, trong thói đạo đức giả của người
đó. Con người Cũ thường quyết định một lần cho tất cả.

Các nhà tâm lí nói rằng gần năm mươi phần trăm

đời bạn được quyết định bởi lúc bạn lên bẩy tuổi - năm
mươi phần trăm! - và thế rồi bạn vẫn còn nhất quán với
nó. Và cuộc sống cứ thay đổi - không có gì ngạc nhiên
rằng bạn bị tụt lại sau, rằng bạn bắt đầu kéo lê, rằng bạn
mất niềm vui, rằng bạn đánh mất phẩm chất của điệu vũ.
Làm sao bạn có thể nhảy múa được? - bạn ở phía sau xa
cuộc sống thế, bạn là người thừa không ích gì, bạn không
trưởng thành. Cây sống phát triển, thay đổi; khi mùa vụ
thay đổi, cây thay đổi. Người sống trưởng thành và liên
tục trưởng thành. Tới chính khoảnh khắc chết người đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.