BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 148

144

Điều này tiếp tục suốt cả đời ông ấy. Ông ấy không

thể giúp đỡ được - không một người nào có thể trở nên
chứng ngộ qua ông ấy, và nhiều người đáng đã trở nên
chứng ngộ. Ông ấy có tiềm năng. Ông ấy là thiên tài hiếm
hoi, một Thầy hiếm hoi - nhưng tình huống không cho
phép.

Nếu tôi rời bỏ Ấn Độ điều đó sẽ là tình huống lặp đi

lặp lại. Bất kì khi nào người của tôi sẽ tụ tập ở một nước,
sẽ có rắc rối. Và ở đây họ có thể tạo ra rắc rối cho bạn -
điều đó có thể được xoay xở dễ dàng - nhưng họ không
thể tạo ra rắc rối cho tôi được. Ít nhất họ không thể đuổi
tôi ra khỏi đất nước được! Họ muốn tôi đi, họ sẽ làm mọi
thứ để tôi rời bỏ, bởi vì sự hiện diện của tôi đang trở
thành khó khăn, rất khó khăn cho họ. Tôi càng ở đây và
nhiều người của tôi đang phát triển và nhiều công xã sẽ
được thiết lập sẽ trở thành sự kiện, tôi sẽ làm tan tành mọi
giá trị của họ, mọi thói đạo đức giả của họ.

Cho nên tôi không thể rời bỏ Ấn Độ được. Và tôi

biết các chính khách Ấn Độ sẽ là những người cuối cùng
trên thế giới hiểu điều đang diễn ra ở đây. Họ thậm chí sẽ
không là người cuối cùng - họ sẽ không bao giờ hiểu.

Chính khách không thể hiểu được tôn giáo. Điều đó

là không thể được. Ngôn ngữ của chính trị chính là cái
đối lập với ngôn ngữ của tôn giáo. Tôn giáo là không ham
muốn, không tham vọng, không sở hữu. Tôn giáo là sống
ở đây bây giờ. Chính trị là tham vọng, ham muốn, bao giờ
cũng trong tương lai, ngày mai. Tôn giáo là chấp nhận
bản thân người ta, chấp nhận bất kì cái gì người ta là và
thảnh thơi với nó. Chính trị nảy sinh từ phức cảm kém
cỏi, từ so sánh. So sánh bản thân bạn với người khác và
bạn bao giờ cũng cảm thấy kém cỏi. Ai đó đẹp hơn, ai đó
thông thái, ai đó thông minh hơn - và bạn khổ từ phức
cảm kém cỏi. Bạn muốn chứng minh bản thân bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.