BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 151

147

đất. Họ bao giờ cũng chống lại nó. Sự hiện diện của
người tôn giáo là nguy hiểm cho chính khách.

Và tôi biết bạn là đúng: “Những chính khách ngu

đần ở New Delhi” sẽ không bao giờ hiểu tôi. Điều đó là
đúng. Nhưng chúng ta không lo nghĩ. Tôi không quan
tâm theo bất kì cách nào rằng họ phải hiểu tôi. Họ không
cần hiểu. Mọi điều tôi quan tâm là: rằng họ để tôi một
mình, và công việc của tôi một mình - có vậy thôi. Và
sớm hay muộn họ sẽ phải bỏ nó một mình, bởi vì họ
không thể tranh cãi với tôi, họ chẳng có gì để nói. Họ đã
không trả lời tôi. Tôi đã phê phán họ trong hai mươi năm:
họ đã không trả lời, họ không thể trả lời được. Điều tôi
đang nói họ cũng cảm thấy, sâu bên dưới, là đúng.

Các chính khách đến tôi một cách cá nhân và họ nói,

“Osho ơi, bất kì điều gì thầy nói cũng đều tuyệt đối đúng,
nhưng chúng tôi không thế thú nhận điều đó một cách
công khai được, rằng ‘Nó là điều đang xảy ra ở đó ở New
Delhi’.”

Chỗ riêng tư họ bao giờ cũng nói, “Thầy là đúng,”

nhưng chỗ công cộng họ không thể nói được điều đó, bởi
vì nếu tôi đúng, nếu họ nói điều đó ở chỗ công cộng, đám
đông, quần chúng sẽ chống lại họ. Họ phải phụ thuộc vào
đám đông, họ phải phụ thuộc vào nó một cách liên tục để
có phiếu bầu. Họ phải liên tục hỗ trợ cho mọi loại ý tưởng
ngu xuẩn và những mê tín của quần chúng. Sự phụ thuộc
của họ là cực kì lớn.

Trong hai mươi năm tôi đã phê phán Mahatma

Gandhi và triết lí của ông ấy. Không người theo Gandhi
nào đã trả lời. Nhiều người theo Gandhi đã tới tôi và họ
nói, “Bất kì điều gì thầy nói cũng đúng, nhưng chúng tôi
không thể nói được điều đó ở chỗ công cộng, bởi vì nếu
chúng tôi nói rằng bất kì cái gì thầy nói về Mahatma

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.