BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 198

194

cho bạn ý tưởng sai. Bạn vứt bỏ tâm trí của bạn đi, bạn đi
vào trong tính một mình của bạn: quan sát nó đi, nếm trải
nó đi. Mọi khía cạnh của nó đều phải được nhìn vào
trong. Đi vào trong nó từ mọi cánh cửa có thể. Nó là ngôi
đền lớn nhất có đó. Và chính trong tính một mình này mà
bạn sẽ tìm thấy bản thân bạn - và tìm ra bản thân người ta
là tìm ra Thượng đế. Thượng đế là một mình.

Và một khi bạn đã nhìn vào trong nó mà không có

tâm trí can thiệp vào, bạn sẽ không muốn bị sao lãng chút
nào. Thế thì không có gì làm sao lãng, thế thì không có
nhu cầu bị sao lãng. Thế thì bạn sẽ không thích chạy trốn
khỏi nó vì nó là cuộc sống, nó là cuộc sống vĩnh hằng.
Tại sao người ta phải muốn trốn khỏi nó? Và tôi không
nói rằng trong tính một mình này bạn sẽ không có khả
năng quan hệ. Thực ra, lần đầu tiên bạn sẽ có khả năng
quan hệ.

Người đơn độc không thể quan hệ được vì nhu cầu

của người đó nhiều thế, người đó níu bám, người đó dựa
vào người khác. Người đó cố sở hữu người khác bởi vì
người đó thường xuyên sợ hãi: “Nếu người khác đi, thì
sao? Mình sẽ bị bỏ lại đơn độc lần nữa.” Do đó, nhiều sở
hữu thế tồn tại trên thế giới. Nó có lí do. Lí do là đơn
giản: bạn sợ - nếu người khác bỏ đi, thế thì bạn sẽ bị bỏ
lại một mình, hoàn toàn đơn độc. Và bạn không thích
điều đó, và bạn cảm thấy khổ ngay cả với ý tưởng về nó.
Sở hữu người khác, sở hữu người khác toàn bộ tới mức
không có khả năng nào cho người khác thoát khỏi bạn.
Và người khác cũng làm cùng điều đó với bạn: người
khác cố sở hữu bạn. Do đó yêu trở thành khổ. Yêu trở
thành chính trị, yêu trở thành chi phối, khai thác. Chính
bởi vì người đơn độc không thể yêu được.

Người đơn độc chẳng có gì để cho. Người đơn độc

khai thác lẫn nhau. Và một cách tự nhiên, khi bạn chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.