BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 479

475

muốn là một, nhưng tính một đó phải là 'của tôi'. Nếu tôi
là đàn ông thế thì tính một đó phải là của đàn ông; đàn bà
phải biến mất vào trong đàn ông. Nếu tôi là đàn bà thế thì
nó phải là của đàn bà; đàn ông phải biến mất trong đàn
bà. Do đó mới có xung đột - hút và đẩy - và toàn thể vở
hài kịch và thảm kịch của cuộc sống.

Nguyên lí nữ tính là cảm nhận và nguyên lí nam tính

là sáng tạo, và cả hai chỉ có thể đi cùng nhau. Tách rời, cả
hai đều khổ. Thế thì đàn bà chẳng có gì để nhận và cảm
thấy trống rỗng. Và nếu không có ai để nhận, tính sáng
tạo của đàn ông bị mất bởi vì không có ai để ca ngợi,
hứng khởi. Đàn bà cảm nhận, gây hứng khởi và giúp cho
đàn ông tuôn chảy trong tính sáng tạo của anh ta. Tính
sáng tạo của đàn ông giúp cho đàn bà tuôn chảy trong
tính cảm nhận của cô ấy. Tính cảm nhận này của đàn bà
không phải chỉ là sinh học, nó là tâm linh nữa. Đằng sau
mọi nhà thơ lớn bạn sẽ thấy niềm hứng khởi của đàn bà.
Đàn bà bản thân họ không có các nhà thơ lớn - họ không
cần là nhà thơ lớn - nhưng không thơ ca vĩ đại nào đã bao
giờ được sinh ra mà không có đàn bà. Cô ấy vận hành
như ngọn đèn hải đăng. Đàn ông đã từng là những nhà
thơ lớn, nhưng không có đàn bà thơ ca đơn giản chết đi
và khô héo.

Tính cảm nhận và tính sáng tạo là hai cánh của một

con chim. Chuyến bay này hướng tới cái không biết có
thể được hoàn thành chỉ bằng cả hai cánh. Với một cánh
chim không đi được đâu cả. Và nhớ, tính sáng tạo không
có giá trị nhiều hơn tính cảm nhận - chúng là bình đẳng,
chúng là hoàn toàn bình đẳng. Không cánh nào, dù bên
phải hay trái, là lớn hơn cánh kia, không thể thế được.
Chúng là bình đẳng. Chúng không tương tự nhưng chúng
bình đẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.