BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 56

52

Nếu ai đó hỏi, “Yêu là gì?”, thì bầy tỏ yêu đi: ôm

ghì người đó, cầm tay người đó, để cho tình yêu của bạn
chảy tới người đó. Đó là cách duy nhất để nói yêu là gì.
Đây là cách duy nhất để định nghĩa cái không thể định
nghĩa được.

Rơi vào trong lời nguyện trong khi bạn đang giúp

bệnh nhân đi. Quì xuống. Lần đầu tiên bệnh nhân có thể
cảm thấy kì lạ, chút ít kì dị - "Cái gì đang xảy ra?" - vì
người đó đã tới với ý tưởng nào đó rằng người đó sẽ phải
nằm trên tràng kỉ Freud và người đó sẽ nói đủ mọi thứ vô
nghĩa, và nhà phân tâm sẽ lắng nghe một cách rất chăm
chú, dường như người đó đang chuyển giao phúc âm hay
khải lộ. Người đó đã tới với mong đợi nào đó; người đó
sẽ không có khả năng tin vào điều đang xảy ra.

Nhưng nếu lời nguyện có đó thì nó nhất định có

hiệu quả: nó là lực tiềm năng thế. Bất kì khi nào có một
người nguyện, người đó tạo ra rung động của lời nguyện
quanh người đó. Và bệnh nhân đặc biệt là những người
rất nhạy cảm - đó là lí do tại sao họ đã trở thành bệnh
nhân. Nhớ điều đó! Họ thông minh hơn là số đông bình
thường, do đó họ mới bị ốm! Số đông bình thường là
không nhạy cảm thế, đờ đẫn thế, da dầy thế, nó liên tục
mang mọi loại vô nghĩa mà không bị quấy rối bởi chúng.
Nó liên tục sống cái gọi là cuộc sống vô nghĩa mà không
bao giờ trở nên nhận biết về cái vô nghĩa của nó, cái ngu
xuẩn và ngớ ngẩn hoàn toàn của nó. Bao giờ cũng nhớ
rằn bệnh nhân là người nhạy cảm hơn số đông bình
thường, tỉnh táo hơn, có nhiều tâm hơn để cảm. Do đó
người đó thấy khó điều chỉnh được theo xã hội.

Xã hội tồn tại cho cái thấp nhất vì nó tồn tại cho số

đông, cho quần chúng, cho đám đông. Xã hội là hiện
tượng bầy đàn. Bất kì khi nào có ai đó thông minh hơn
một chút, có chỉ số IQ cao hơn một chút, có thêm chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.