BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 65

Perenelle ngước nhìn lên. Đám mây khổng lồ ấy gần như đang ở ngay phía

trên đầu. Nhưng bây giờ bà có thể thấy đó chẳng phải là một đám mây gì cả. Cơn
mưa côn trùng mới vừa rồi chỉ là một chút khởi đầu của những gì sắp đến. Khối
lúc nhúc khuấy đục cả bầu trời ấy chính là những con ruồi, hàng triệu con, những
con ruồi to với thân và chân rất dài cùng những con muỗi mắt hút máu màu sâm
sẫm, những con muỗi thường và những con ruồi giấm bụng đen mắt đỏ.

Các loài côn trùng xòa xuống trên Alcatraz thành một tấm phủ tối sầm kêu

vo vo. Làn sống đầu tiên bị bắt bởi những mạng nhện bóng mượt màu trăng
trắng, nhanh chóng hóa ra đen thui và trĩu nặng dưới trọng lượng của những con
côn trùng lăn qua lộn lại. Perenelle chăm chú nhìn những tấm mạng quấn quanh
bà nhanh chóng bị đứt toạc và xé rách khi càng lúc càng có nhiều con ruồi bị mắc
bẫy và nhanh chóng ghì chặt lấy chúng theo một thế trận đã cổ xưa lắm rồi.
Những bức tường bọc trong lớp lụa nhấp nhô phập phồng với những con nhện
ngọ nguậy và những con ruồi vùng vẫy trong tuyệt vọng, cho tới khi trông như
thể toàn bộ các bề mặt của tòa nhà sống dậy, thở theo nhịp và đập rộn ràng.

Những con ruồi xoay tít quanh Areop-Enap, và một số đã thấy Perenelle

được giữ trong tấm mạng nhện bảo vệ quấn quanh bà. Rất khẽ, bà có thể nghe
được tiếng vo vo của chúng khi chúng cố thoát thân.

Ngày càng nhiều làn sống ruồi cuốn giạt vào hòn đảo, và những con nhện –

Perenelle không hình dung nổi là có quá nhiều như vậy – trèo lên mình chúng.
Những con ruồi đông đen không sao kể xiết dán chặt mình vào Areop-Enap, hoàn
toàn bao phủ lấy Lão Nhện, cho tới khi chúng giống như một trái banh khổng lồ
kêu vo vo rì rầm. Cái chân đồ sộ của Bà Elder phát mạnh vào khối nhấp nhô ấy,
vãi một đợt vỏ khô của xác côn trùng chết tung rắc khắp nơi, nhưng lại có nhiều
con lao vào thế chỗ hơn. Bà Elder nhảy lên và rồi đâm sầm xuống nền đất, nghiến
nát hàng ngàn con nữa bên dưới thân mình khổng lồ của bà.

Và làn sống ghê tởm ấy vẫn cứ dâng lên dâng lên thêm mãi cho đến vô cùng

vô tận.

Rồi, bất thình lình, Perenelle để ý thấy những bức tường và sàn nhà không

còn chuyển động và gợn lăn tăn nữa. Tập trung một cách khó khăn xuyên qua
tấm màn như phủ sương ngay trước mắt mình, bà trông thấy một thứ làm bà rất
đỗi bàng hoàng: những con nhện sắp chết. Bà quan sát một con nhện mình sọc
đen trắng thụt lúc hai cái răng nanh màu xanh lơ óng ánh ngũ sắc vào một con
ruồi to lớn có thân và chân dài nhằng đang bị kẹt vào tấm mạng dinh dính của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.