BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 4: KẺ CHIÊU HỒN - Trang 25

tay từng có mặt tại đó. Ông thậm chí còn chọn mùi vị đặc trưng của luồng
điện mình cho phù hợp với mùi Sunphuaric khó chịu của nơi này. Nếu các
Elder đen tối gửi tin nhắn qua Xibalba, nghĩa là họ muốn tất cả các vương
quốc Bóng tối, dù xa xôi nhất cũng nhận được mệnh lệnh của họ. “Tôi đã
được phán xét?” Pháp sư hỏi. Từ cái kết thảm bại, chắc chắn mức án tử
hình đã giáng xuống ông và các chủ nhân Elder đen tối của ông cũng sẽ tìm
được ông dù ông ở vương quốc Bóng tối nào. Ông đã bị mắc kẹt trên trái
đất. Quay gót khỏi màn hình, Dee liếc nhìn ảnh phản chiếu của mình trong
gương: ông thấy mình chẳng khác gì một cái xác chết. “Phát xét và quyết
định có tội.” Dee gật đầu, không nói gì cả. Ông đã phục vụ chủ nhân Elder
của mình cả một đời, và giờ đây họ quy tội chết cho ông. “Ông còn nghe
tôi không đấy?” Machiavelli gắt. “Tôi vẫn đang nghe đây,” Dee đáp nhẹ
nhàng. Một cơn mệt mỏi dâng lên, ông phải dựa mình vào tường. Đầu dây
từ bên Mỹ nổ lốp bốp: “Tất cả thế hệ những người bất tử kế tiếp ông gọi
đến London để săn tìm Nicholas Flamel và cặp song sinh giờ sẽ chuyển
mục tiêu sang ông… đặc biệt khi phần thưởng cho họ nếu tìm thấy ông
được gấp đôi mức của Nhà giả kim.” “Tôi không chắc mình có nên thấy sợ
không nữa.” “Có một khác biệt.” Đường dây lốp bốp một lần nữa và giọng
của Machiavelli nghe lúc được lúc mất. “ Chủ nhân của chúng ta chấp nhận
Flamel sống hoặc chết, nhưng họ muốn ông còn sống. Họ nói rất rõ về điều
này: Bất kỳ ai giết ông sẽ chịu một số phận thê thảm.”
Dee rùng mình. Ông biết chủ nhân muốn ông còn sống để họ có thể lấy đi
sự bất tử của ông, chứng kiến tận mắt sự lão hóa của ông, và rồi lại làm ông
bất tử. Ông sẽ phải chịu lời nguyền mãi mãi là một con người rất rất già
lão. “Sao ông biết điều này?” Ông hỏi. Giọng Machiavelli nhỏ dần, ông thì
thầm, “Tay cộng sự người Mỹ của tôi liên lạc được với chủ nhân của hắn.”
“Và tại sao ông lại nói với tôi?” “Bởi vì, giống như ông. Tôi cũng đã thất
bại nhiệm vụ của mình.” Machiavelli nói gấp gáp. “Perenelle đã trốn thoát
khỏi đảo. Thật ra, chính tôi đang bị mắc kẹt ở Alcatraz.” Dee không thể
kìm nén một nụ cười thỏa thuê, nhưng ông cố gắng giữ cho không bật
thành tiếng. “Có lẽ đã đến lúc ông và tôi cần tương trợ nhau, tiến sĩ.”
Machiavelli tiếp tục. “Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn ta.” Dee đáp, dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.