BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 4: KẺ CHIÊU HỒN - Trang 27

lâu đấy. Cần phải dạy lại cho chúng bay cách tôn trọng người lớn thôi.”
Josh cố gắng phớt lờ bà dì đi, cậu tiếp tục về phòng và đóng cánh cửa sau
lưng lại. Thả người lên chiếc giường gỗ mát lạnh, cậu nhắm mắt, hít một
hơi thật sâu và cố gắng kìm lại cơn buồn nôn trong bụng. Sophie biến mất
rồi. Chị ấy đang gặp nguy hiểm. Aoife với chị gái mình. Cậu không hiểu tại
sao – nhưng cậu biết chuyện sẽ không tốt đẹp gì đâu. Aoife có thể làm cho
các Elders đen tối không nhỉ? Tại sao cô ta lại bắt Sophie –và tại sao cô ảlại
trốn chạy cậu? Dù hoảng sợ và đã kiệt sức, Josh không thể ngăn một nụ
cười toe toét trên môi. Khi cậu chạy ra ngoài, Aoifechẳng tỏ ra sợ hãi gì cả,
cô ta trông rất ngạo mạn, và khi cậu đòi chị gái mình, cô ta cũng nhanh
chóng từ chối. Nhưng có điều gì đó đã làm cho ả ma cà rồng run sợ. Có lẽ
vì dòng điện cậu kích hoạt đã tạo thành một lớp áo giáp vàng bao lấy cơ thể
cậu. Josh giơ hai tay mình lên rồi nhìn vào chúng. Chỉ còn lại thịt và
máu,lớp da ở lòng bàn tay bị xây xát và thâm tím và chỗ cậu bị ngã, các
móng tay bị sứt ra và bẩn thỉu. Vậy mà cách đó chưa lâu đôi bàn tay này đã
được bao bọc bằng một đôi găng bằng vàng. Josh có thể nhớ rõ lúc vàng
chảy xuống đôi bàn tay cậu, bọc lấy hai nửa cái cây đi bộ, rồi biến chúng
thành hai thanh kim loại hoàn chỉnh. Khi cậu đập vào chiếc xe, các lớp kính
và thép đều bị gãy vỡ không chút khó khăn gì. Nhưng khoảnh khắc khi cậu
ném cây gậy từ phía sau xe, do đã rời xa cánh tay của Josh, cây gậy lại trở
về là khúc gỗ bình thường. Josh đột nhiên nhớ lại câu chuyện thần thoại Hy
Lạp về vua Midas. Mọi thứ cậu chạm vào sẽ trở thành vàng.Có lẽ vị vua
này cũng sở hữu luồn điện vàng. Rồi nụ cười của Josh nhạt dần đi. Cậu đã
mất chị gái mình. Lẽ ra cậu phải tiếp tục chạy; biết đâu cậu sẽ bắt kịp chiếc
xe. Có lẽ, nếu bằng cách nào đó cậu có thể tập trung dòng điện của mình,
cậu có thể làm được điều gì đó…dù cậu cũng không chắc nó là cái gì. Cậu
sẽ đi tìm Sophie, Josh tự nhủ. Khẽ cúi người, Josh lôi cái balô từ dưới gầm
giường. Sau đó, cậu đứng dậy và mở ngăn kéo, lôi ra một mớ quần áo và
tống chúng vào balô: tất, đồ lót, quần jeans và vài cái áo thun. Cậu cởi bỏ
bộ quần áo cáu bẩn vẫn mặc từ khi còn ở Paris, trút hết vào cái giỏ mây ở
cuối giường và tròng vào bộ cánh mới. Trước khi mặc cái áo thun kiểu từ
những năm 49, Josh gỡ cái túi vải đeo quanh cổ và ngồi xuống mép giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.