dầu bằng nhựa lên lắc. Có chất lỏng bên trong. “Còn một nửa. Có thể hơn.”
Hắn lắc can thứ hai. “Cái này còn nguyên.”
“Bám chắc lấy,” Josh nói. “Chúng ta quay thuyền.” Cậu quay một vòng
lớn trên mặt nước xa khỏi hòn đảo. Những con Nereid thấy bối rối và bị bỏ
lại sau một quãng ngắn. “Đổ chúng lên thuyền,” Josh ra lên. “Nhưng đừng
đổ hết một lần. Từ từ thôi.”
Tiến sĩ không nói gì và mở nắp can và ném nó đi. Mùi dầu diesel quá
năng khiến hắn ho khan, chảy nước mắt. Hắn đổ can dầu lên rìa tàu và kệ
cho dầu đổ cả xuống mặt vịnh
Josh cảm thấy mình đang quan sát mọi việc một cách chậm chạp. Cậu
nhìn những Nereid bơi trong nước và biến chúng định đi tới đâu. Cậu quan
sát những đợt sóng đập vào thân tàu và cậu có thể đếm có bao nhiêu giọt
nước chạm vào mặt cậu.
Một con Nereid cực kỳ xấu xí – giống cá nhiều hơn người – xuất hiện
trước mặt cậu. Cậu nhìn cơ bụng của nó phẳng đẹt và biết dưới làn nước
kia, chiếc đuôi to lớn của nó sẽ khua nước rất nhanh, sẽ giúp nó bay lên
trong không khí. Nó sẽ hạ cánh xuống tàu và cắn ngập cổ họng cậu. Josh
đánh bánh lái ngay lúc con Nereid búng mình lên. Nó cách thuyền có vài
inch và rơi trở lại biển.
“Xong,” Dee hét.
“Châm đầu dây đi,” Josh ra lệnh.
“Bằng gì?” Dee hỏi.
“Ông không có diêm à?”