BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 5: ẢO THUẬT GIA - Trang 189

vuông không có gì, hoặc mới hoàn thành một nửa. Nhưng ở giữa xà đỡ có
một ô vuông lớn hơn những hình còn lại, trong đó chạm khắc chi tiết một
mặt trăng khuyết...hoặc một cái móc câu.

Marethyu kéo tay trái lại, gần như đẩy con anpu đang cầm xích ngã

xuống khi giơ tay lên để so sánh cái móc câu của mình và hình khắc.
Chúng gần như tương đồng. Ông nhíu mắt, dịch những hình khắc xung
quanh hình móc câu.

“Ông tò mò đúng không?” Một giọng nói uy quyền vọng theo hành lang.

Cánh cửa đôi mở ra cùng một làn khói trắng mang mùi hương thơm lan

tỏa khắp căn phòng. Khói trắng ngào ngạt mùi hương thơm giả tạo của dầu
thơm. Người nói vẫn giấu mặt đến khi cánh cửa mở hết và những ánh sáng
trắng bên trong lóa lên. Bên trong là một bóng người cao lớn khác thường,
ánh sáng trắng chạy dọc áo choàng có mũ dài như thể nước lỏng. “Ta tìm
thấy cánh cửa đó trong đống tàn dư từ thành phố của Chúa Đất thuộc vùng
đầm lầy phía nam nơi này. Đầm lầy đã nhấn chìm hầu như toàn thành phố,
nhưng cánh cửa này lại không bị động chạm tới. Nó đã mười ngàn – hoặc
có thể trăm ngàn năm tuổi rồi.”

Marethyu lại giật người lại, khiến anpu đang giữ xích phải cố lắm mới

đứng vững nổi. Ông giơ tay lên và hình trăng khuyết chuyển sang màu
trắng, rồi vàng với ánh phản chiếu. “Tò mò thật,” ông ta đồng tình, “nhưng
nó không khiến tôi ngạc nhiên. Không ngạc nhiên nhiều nữa.” Ông hất hàm
về phía những ô vuông. “Nhìn thấy những thứ này khiến tôi nghĩ tới lịch sử
của nó.”

“Những Chúa Đất biết ông.”

“Chúng tôi từng đụng độ chút chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.