BÍ MẬT ĐẢO LINCOLN - Trang 122

Mỗi lần trèo xong, các chủ lâu đài lại rút thang lên, thế là không ai có thể

từ phía dưới đột nhập được vào chỗ họ.

Các chủ lâu đài còn bện dây rừng và đặt một cái tời thô sơ ngay cạnh cửa

ra vào để vận chuyển nguyên vật liệu xây dựng: gạch, vôi, gỗ lên, và chỉ
trong một thời gian ngắn “căn hộ” của họ đã được phân thành các phòng ở
và kho.

Dưới sự lãnh đạo của Cyrus Smith, mọi việc tiến triển hết sức nhanh

chóng; bản thân ông khi thì cầm rìu thợ mộc, lúc thì cầm bay thợ nề. Mọi
người làm việc một cách thân thiết, thậm chí vui vẻ. Ai nấy tin tưởng Cyrus
Smith sẽ giúp họ vượt qua mọi khó khăn: có quần áo mới, giày, có cái thắp
sáng trong những đêm đông dài, có thể tận dụng mọi tài nguyên thiên nhiên
trên đảo, biến lớp thực vật hoang dại ở đây thành những cây ngũ cốc.
Pencroff ước mơ có những con kênh làm nhẹ bớt công việc vận chuyển
những tài nguyên thiên nhiên khai thác được trên đảo, ước mơ khai thác các
mỏ, ước mơ những chiếc máy sản xuất đủ loại sản phẩm công nghiệp và
ước mơ có nguyên một mạng lưới đường sắt chạy trên khắp đảo.

Khi việc xây dựng căn hộ ở đã xong, Cyrus Smith bắt tay làm một công

việc khác - ông quyết định lấp miệng đường thoát nước cũ để chặn hoàn
toàn lối đi từ phía hồ xuống Lâu đài đá hoa cương. Họ lăn những tản đá lớn
đến và bịt vào miệng, rồi lấy xi măng trám lại. Cyrus Smith tạm thời chưa
thấy cần thiết phải đắp đập dâng nước trong hồ lên ngang mức nước cũ.
Ông chỉ trồng cỏ và các bụi cây xen giữa các hòn đá để ngụy trang; mùa
xuân cây cỏ sẽ lên rậm rạp.

Ông vẫn tận dụng đường thoát nước để dẫn nước ngọt từ hồ vào chỗ ở

mới qua một cái lỗ hẹp được làm thấp dưới mực nước hồ. Và, mỗi ngày
con lạch nhỏ ấy cung cấp từ hai mươi đến ba mươi gallon

[20]

nước. Thế là,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.