Đã sang năm mới 1886. Oi bức chưa bớt đi, nhưng việc săn bắn trong
rừng vẫn được tiếp tục.
Cyrus Smith khuyên mọi người tiết kiệm đạn dược và đề ra một số biện
pháp thay số thuốc súng và đạn tìm được trong hòm. Ông muốn để dành
những thứ ấy cho tương lai. Kỹ sư có thể làm được thuốc súng lắm, bởi vì
ông đã có sẵn diêm tiêu, lưu huỳnh, than, nhưng việc chế biến đòi hỏi hết
sức cẩn thận, và không có các thiết bị đặc biệt thì khó làm được thuốc súng
chất lượng tốt.
Bởi vậy, Cyrus Smith ưa sản xuất thuốc súng bông (piroxilin) hơn, tức là
chất nổ thông thường làm bằng sợi bông. Tuy nhiên, có thể không cần bông
cũng được, bởi vì thực chất chỉ cần dùng chất xenlulo, mà xenlulo thì có
trong rất nhiều loại thực vật, kể cả cây rơm cháy mọc rất nhiều ở gần cửa
suối Đỏ, và những người khai khẩn đã lấy quả của cây thuốc họ kim ngân
này rang lên uống thay cà phê.
Còn một chất khác cần cho việc điều chế thuốc súng bông là axit nitric
bốc khói. Cyrus Smith đã có axit sunfuric, nên ông có thể dễ dàng thu được
axit nitric bằng cách dùng axit sunfuric để xử lí diêm tiêu sẵn có trong thiên
nhiên.
Để được thuốc súng bông chỉ cần nhúng xenlulo vào axit nitric bốc khói
trong một phần tư giờ, sau đó đem ra rửa và phơi khô. Bạn đọc thấy đó,
chẳng có thứ gì đơn giản hơn…
Và thế là những người thợ săn ở đảo sắp có thêm một loại chất nổ tuyệt
vời mà nếu khéo biết dùng thì nó sẽ phục vụ họ rất đắc lực…