BÍ MẬT ĐẢO LINCOLN - Trang 166

trò hơi thô tục, nhưng thiện cảm của chàng thủy thủ đã đem lại sự vui vẻ
cho cái thế giới nhỏ bé lúc nào cũng hết sức hoà thuận này.

Họ nói về quê hương mình, về nước Mỹ thân thiết với trái tim họ. Cuộc

nội chiến giữa phương Bắc và phương Nam còn diễn ra như trước nữa
không? Chẳng thể nào nó còn tiếp diễn; không nghi ngờ gì nữa, Richmond
đã nhanh chóng đầu hàng tướng Grant rồi! Sự thất thủ của thủ đô các bang
chiếm hữu nô lệ phải là hành động kết thúc trận chiến đổ máu. Phương Bắc
tất nhiên đã toàn thắng trong cuộc đấu tranh cho sự nghiệp chính nghĩa.
Những người bị trục xuất đang nương thân trên đảo Linconl muốn được
đọc báo. Thế là đã mười một tháng trời nay họ bị cắt đứt với thế giới. Sắp
đến 24 tháng ba - một năm tròn kể từ ngày khí cầu quẳng họ xuống bờ biển
chẳng ai biết đến này. Dạo ấy họ bị tai nạn và không biết liệu có thể thoát
nổi cuộc đời thảm thương của mình trong cuộc chiến đấu với thiên tai hay
không. Còn bây giờ, nhờ kiến thức của người lãnh đạo, nhờ trí thông minh
của bản thân mỗi người, họ đã biến thành những người di dân. Họ có vũ
khí, công cụ, dụng cụ, khí cụ. Họ biết khai thác động vật, thực vật và
khoáng sản của đảo, nghĩa là cả ba giới tự nhiên, phục vụ cho mình.

Phải, họ đã thường nói về tất cả những điều đó, đã xây dựng những kế

hoạch luôn luôn mới mẻ cho tương lai!

Còn Cyrus Smith hầu như bao giờ cũng im lặng nghe các bạn mình. Đôi

khi, một lời nhận xét nào đấy của Harbert hay một trò tếu ngộ nghĩnh của
Pencroff đã làm ông mỉm cười, nhưng bao giờ và ở đâu ông cũng suy nghĩ
về những hiện tượng không giải thích được, về cái câu đố lạ kỳ mà bí mật
của nó ông chưa khám phá ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.