BÍ MẬT ĐẢO LINCOLN - Trang 201

- Từ lâu rồi, không có ai sống ở đây hết, - Harbert nhận xét.

- Vậy chủ lều đi đâu? Hay là anh ta đã rời đây rồi? - Nhà báo nói.

- Không, nếu đã rời khỏi đây thì anh ta phải mang theo vũ khí và dụng

cụ, - Pencroff trả lời. - Bởi vì, các bạn biết đó, con người ta rất quí những
thứ còn giữ lại được khi bị tai nạn đắm tàu. Không đâu, anh ta chưa rời
khỏi đảo đâu. Anh ta còn ở trên đảo này!

- Và vẫn còn sống? - Harbert hỏi.

- Có thể vẫn còn sống, mà cũng có thể đã chết. Mà nếu chết thì anh ta

đâu có tự chôn mình được, - Pencroff trả lời, - chắc chắn chúng ta sẽ tìm
thấy dấu tích còn lại của anh ta.

Thế là, những người bạn viễn du đã quyết định ngủ lại trong căn lều.

Suốt đêm, họ không nghe có tiếng chân ai, cánh cửa lều cũng không mở

ra lần nào, trong khi thời gian cứ trôi đi.

Chàng thủy thủ và các bạn cảm thấy cái đêm ấy sao mà dài thế!...

Hôm sau, trời vừa sáng họ đã dậy và bắt đầu xem xét căn lều. Ai nấy đều

tin chắc rằng cư dân duy nhất của đảo đã chết. Bởi vậy, Pencroff và các bạn
đã đi tìm, có lẽ, không phải con người, mà là dấu tích của anh ta. Nhưng
mọi cuộc tìm kiếm đều uổng công. Họ đã đi đến kết luận: người bị nạn đắm
tàu đã chết và không để lại dấu vết gì: Hẳn là thú dữ đã ăn mất xác anh ta.

- Hừng sáng ngày mai chúng ta lên đường trở về thôi, - Pencroff nói với

các bạn lúc gần hai giờ chiều, khi họ dừng lại nghỉ dưới bóng những cây
thông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.