BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 228

tay cô giằng lấy ống tay áo của anh - quá nhiều quần áo, mọi nơi, và cô sắp
điên lên vì muốn cảm nhận được da anh chạm vào cô.

“Bình tĩnh, em yêu,” anh thì thầm vào má cô. “Thả lỏng nào. Không, nằm
yên trong tay tôi...” Nhưng cô không thể buộc cơ thể vâng lời, không thể
ngừng những cú co quắp nơi hông và những tiếng khẩn cầu đứt đoạn phát
ra từ đôi môi đỏ mọng.

Hunt tiếp tục lẩm bẩm dịu dàng trong lúc ôm ấp cô, chà môi lên da mặt cô,
ngón tay anh xoa xoa những vết lõm thanh tú nơi mạnh máu của cô đang
đập điên cuồng. Cô cảm nhận được anh đang chỉnh sửa váy áo của cô, cẩn
thận bế cô lên như bế một con búp bê, và nới lỏng phần lưng váy. Có lúc
thậm chí anh còn buột miệng phát ra một tiếng cười êm ái, run rẩy như thể
chính anh cũng kinh ngạc vì hành động của mình. Sau này, cô sẽ nhận ra
rằng dường như khi ấy anh cũng đang mụ mị giống cô mà thôi; nhưng ngay
lúc này đây, trong nỗi thèm khát mãnh liệt đến kiệt sức, cô không thể làm rõ
những ý nghĩ lộn xộn đó. Khi ham muốn đã rời khỏi thân thể cô, nó bỏ lại
phía sau nỗi hổ thẹn cực độ.

Vật lộn để rời khỏi đùi anh, Annabelle quay mặt đi, hai chân run rẩy. Cô chỉ
có thể gom góp được bốn từ hòng phá tan bầu không khí nặng nề. Không
nhìn anh, giọng cô khản đặc, “Không bao giờ nữa.” Hất tấm màn qua một
bên, cô rời phòng nhanh hết sức có thể và đâm bổ ra hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.