BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 265

“Anh biết em có đôi môi mềm mại nhất anh từng được hôn.”

“Anh có cách tự giới thiệu lãng mạn như trong tiểu thuyết ấy nhỉ.”

“Anh không chịu nổi.” Tay anh ve vuốt lên xuống. “Đứng cạnh em trong
bóng tối là cám dỗ kinh khủng nhất anh từng trải qua. Tất cả những gì anh
có thể nghĩ là em đáng yêu quá chừng và anh rất rất muốn em. Khi ánh sáng
phụt tắt thì anh không thể chịu đựng thêm nữa.” Giọng anh tự mãn. “Và em
không hề đẩy anh ra.”

“Em quá kinh ngạc!”

“Đó là lý do em không chống đối?”

“Không phải,” Annabelle thú nhận, cọ má mình vào má anh. “Em thích nụ
hôn của anh. Anh cũng biết mà.”

Anh mỉm cười. “Anh đã hy vọng cảm giác đó không phải là đơn phương.”
Anh nhìn sâu vào mắt cô, mặt họ gần nhau đến mức mũi họ suýt nữa đụng
nhau. “Vào giường cùng anh,” anh thì thầm, trong giọng anh phảng phất
một câu hỏi không thành lời.

Cô gật đầu với một tiếng thở dài run run và để anh dẫn vào chiếc giường
bốn chân rộng lớn, được phủ bởi một tấm chăn lụa màu rượu vang đỏ. Kéo
tấm chăn ra, Simon bế Annabelle đặt lên tấm vải lanh trơn láng, và cô nép
qua một bên để chừa chỗ cho anh. Anh đứng bên cạnh giường, quan sát
khuôn mặt của cô khi anh cởi bớt quần áo. Sự tương phản giữa áo quần cắt
may khéo léo, rõ ràng là hết sức văn minh, với sức mạnh nam tính đơn
thuần của cơ thể bên dưới làm cô bối rối. Đúng như Annabelle nghĩ, anh sở
hữu một khung sườn vạm vỡ khác thường, lưng và vai anh săn chắc, cơ
bụng lộ rõ từng múi. Nước da ngăm đen lấm tấm vàng dưới ánh sáng đèn
ngủ, bờ vai anh cứng như kim loại. Ngay cả lớp lông đen ngay trước ngực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.