BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 272

- Dạ, giờ chỉ mới 9g tối.
Mẫn Châu dặn A Xuân:
- Ta sẽ mang thứ này đến tìm Thành Khắc Kiệt! Em ở đây trông nhà!
Có thể ta sẽ không về đêm nay!
- Vâng thưa chị!
Mẫn Châu nói rồi cầm khẩu súng gói lại, cho vào tay nải, đến gương chỉnh
trang lại quần áo, tẩm ít thứ nước từ một lọ nhỏ lên tay, gáy, mai tóc, và
toàn thân, chuẩn bị ít thứ để đến gặp Thành Khắc Kiệt.


***

Long nghĩ xong, anh điện thoại lại cho Lan, cô bắt máy nói liền:
- Anh không thể nói, tức anh coi tôi chẳng ra gì? Ba năm qua với anh,
chỉ là trò đùa! Tôi rất thất vọng về anh!
- Lan, Lan, nghe anh nói, em hiểu sai rồi!
- Sai gì, anh nghi ngờ chính người đã đề nghị muốn gắn bó cuộc đời
với anh hay sao? Anh biết, không gặp anh, có biết bao nhiêu người đeo
đuổi tôi không?
- Em, sao em lại xưng hô quá xa cách vậy … hãy nghĩ lại ba năm qua,
hai ta đã có với nhau bao nhiêu kỷ niệm.
Nghe Long nói cũng có vẻ hợp với hoàn cảnh, Lan nguôi ngoai, cô nói:
- Em tưởng là anh không điện thoại lại.
- Có chứ, tại nãy anh nghĩ đến công việc. nhưng rồi anh nghĩ, dù công
việc quan trọng, cũng không thể im lặng với em, người cũng rất quan trọng
đối với anh. Mà chuyện này có gì đâu tại sao hai ta phải bực bội vì nó.
- Thế anh đang ở đâu?
- Em phải nhớ chỉ mình em biết thôi, càng ít người biết càng tốt, anh
đang điều tra vụ án ở tỉnh Long Hà …
- Nhưng ở đâu mới được, cái tỉnh biên giới miền núi ấy rộng mênh
mông thế
- Anh ở ngay thị trấn Kiên Thành thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.