BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 577

ngày xưa tao cũng hay đấm đá cho vui kiếm tiền đấy! – ông già cười
- …

Câu chuyện ngắn ngủi vậy, nhưng làm ông Tuấn một phút thấy quặn lòng.
Ông so sánh gia đình tên “Tom” giờ là Long với gia cảnh mình. Nhưng
chợt nghĩ là ngày xưa gia đình ông cũng lao đao suýt nữa thì cũng bị đưa
xuống thành phố ngầm vì không đóng đủ thuế, trước cả lúc ông lấy vợ. Một
cảm giác gì đó nhen nhóm khi ông lặng lẽ cùng hai người cảnh binh bỏ đi
trở lại nơi của đoàn quan khách đang nghỉ chuẩn bị bữa party tối, ông Tuấn
cũng muốn làm chút gì cho cả gia đình họ, dù không phải cho tất cả, thì
cũng một người đại diện …
***
Câu chuyện của họ lại tiếp tục, ông già nói:
- Ngày trước, cha là một tay đấm nghiệp dư, định thi vào ngạch cảnh
sát. Những lúc ở nhà, bên ngoài khu chợ bát nháo, có khi túng tiền, cha đã
tham gia trận, lúc đầu chỉ là tìm ít tiền tiêu vặt, cha thắng liên tiếp nhiều
trận khiến một bầu sô đen chú ý, vung vẩy tiền để đặt tiền cho cha trước vài
trận đấu lớn
- Vâng …
- Thời kỳ đó, lương học việc của cảnh sát viên mỗi tháng chỉ trên
ngàn Dollar, cuộc sống khó khăn. Vô tình cha nhận thấy rằng mình có thể
xoay hơn tiền lương chỉ trong vài ngày đấu, một nghề trái ngược hẳn với
nghề cảnh sát. Nhận đồng tiền “đen đúa” đó khi đã quen cha đã lơ là
chuyện đào tạo cảnh sát từ lúc nào
Ông nói tiếp:
- Khi cần thêm ít tiền để trang trải, một chiếc xe hơi là “giấc mơ” cả
thời thiếu niên của cha thôi thúc, cha càng sa chân vào những cuộc đấu
chuyên nghiệp, càng đấu cha càng lên tay nhờ tố chất bẩm sinh và nhờ
những ngón nghề học được từ một thầy võ, và cả trong đào tạo cảnh sát.
Rồi thì có xe hơi, một chiếc xe second-hand đời mới do một bầu võ trường
thua phải cầm xe… Cha nhanh chân nổi lên theo hào quang của những
cuộc đấu chui nhủi, thường xuyên bị cảnh sát phục kích. Có nhiều đêm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.