BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 122

lại chẳng tài nào hiểu nổi, giống như bên này sắp đánh nhau tới nơi rồi, mà
bên kia còn ngu ngơ chạy lại hỏi, các cậu đang làm gì vậy?

Dĩ nhiên, Dương Thuần Tử chẳng hề để địch ý của Khổng Sa Địch

vào mắt,người ta vẫn cứ như nữ thần mùa xuân, từ trong sương mù và gió
bước ra, tình cờ gặp nhau trên đường thì gật đầu nhìn nhau cười một tiếng,
sau đó như tiên nữ nhẹ nhàng lướt qua.

Khổng Sa Địch ở bên này đã muốn cắn nát hàm răng, phun ra hai chữ:

“Vờ vịt.”

Vờ vịt chỗ nào?

Đinh Tiễn cảm thấy cô ấy rất tự nhiên, tự nhiên như tiên nữ thật từ

trên trời bay xuống vậy, thế nên cô vỗ vai Khổng Sa Địch, khuyên nhủ:
“Ghen tị sẽ khiến bản thân xấu đi.”

Khổng Sa Địch bị dọa ôm mặt: “Có thật không?”

Đinh Tiễn nhìn bóng lưng của Dương Thuần Tử, nghiêm túc gật đầu:

“Thật.”

Khổng Sa Địch chợt nắm hai vai cô, vô cùng chân thành nói: “Nói

thật, tớ cảm thấy nếu cậu chưng diện lên, cũng không đến nỗi khó coi.” Nói
xong lại nhìn khuôn mặt cô chăm chú: “Thật luôn, trán cậu có hơi cao, thử
để mái che đi xem, cậu thấy thế nào? Cuối tuần chúng ta đi cắt tóc nhé?”

Nói trắng ra chính là muốn rủ cô cùng đi cắt tóc mà thôi.

“Muốn tớ đi cắt tóc cùng cậu thì cứ nói thẳng, có điều cuối tuần này

phải giúp em trai học thêm, không thể đi được.”

Khổng Sa Địch ôm tay cô nũng nịu: “Sao lần tớ tìm cậu cũng không

có thời gian thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.