BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 672

Cô trừng mắt nhìn Lâu Phượng, ý nói, cậu nhìn lén làm gì hả, mà nhìn

lén cũng được thôi, nhưng còn nhiều chuyện với họ làm gì?

Lâu Phượng hiểu được ý trong mắt cô, lại nhét táo vào miệng, cắn một

cái, hai bàn tay mập mạp đưa lên che mắt, ý là, mình không cố ý.

“Sa Sa, cậu nghe mình nói này…” Đinh Tiễn có cảm giác khó hiểu, vì

sao mình và Chu Tư Việt hôn nhau mà còn phải đi giải thích với người ta,
cái quỷ gì vậy?

Rốt cuộc Từ Sa Sa cũng phá vỡ yên lặng, ngẩng đầu nhìn cô rồi ngắt

lời: “Cậu không cần phải giải thích với mình, mình không phải vì cậu, đấy
là tự do của cậu mình không có tư cách xen vào, chỉ là trùng hợp vấn đề
này dẫn đến vấn đề tam quan, mình cảm thấy không thể tiếp nhận được,
hơn nữa, cậu không cảm thấy phòng bọn mình vẫn luôn bất hòa à?”

Đinh Tiễn quay đầu nhìn hai người kia.

Lâu Phượng chìa tay đầy vô tội.

Ban Gia Du liếc một cái, rồi ngoảnh mặt đi chỗ khác.

Đinh Tiễn quay đầu lại nhìn Từ Sa Sa, có phải cô nàng này nhạy cảm

quá rồi không, vừa định an ủi thì Từ Sa Sa lại khóc, ngồi trên ghế cúi đầu,
nước mắt lăn dài, nghẹn ngào nói: “Mình không đồng ý với cách yêu nhau
của cậu, mình bảo thủ, điều kiện gia đình cũng không tốt, nhưng đấy là lý
do để các cậu xem thường mình sao?”

A pii, Ban Gia Du thật sự rất muốn sửng cồ nổi điên, khóc lóc làm như

mấy người bọn cô thật sự đã làm gì cậu ta vậy đấy, cô ghét nhất là cái kiểu
con gái chẳng có gì mà sướt mưới như thế này, “Cậu nói rõ lại xem, là ai
xem thường cậu hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.