BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 104

Mã Vinh cảm ơn rối rít và hứa sẽ tới thăm vị quân sư phường khất cái, nếu
một lúc nào đó y có dịp trở lại thành Phổ Dương.

Sau đó Mã Vinh từ biệt Thẩm Bát rồi rảo bước về hướng Võ miếu. Chẳng
bao lâu, y đã nhìn thấy ngọn tháp trống nổi bật trên nền trời xám xịt. Rồi vị
hảo hán nhờ một tiểu đồng dẫn tới một dãy phố bán buôn nhỏ hẹp, tại đây y
nhanh chóng tìm thấy biển hiệu của quán trà Vương Lâu.

Mã Vinh vén tấm rèm bẩn thỉu bước vào. Trong quán có khoảng hơn chục
người ăn mặc rách rưới ngồi bên những chiếc bàn lung lay. Một mùi hôi
thối bốc lên làm y muốn phát nôn. Trong góc phòng vắng có một đạo sĩ
đang ngồi một mình bên bàn.

Khi đến gần, Mã Vinh bắt đầu thấy nghi ngờ. Kẻ tu hành này khoác pháp
bào có mũ trùm đầu theo kiểu đạo sĩ, bên thắt lưng đeo một chiếc mõ gỗ.
Nhưng thay vì cao lớn vạm vỡ, hắn lại béo lùn. Trông hắn chẳng giống tên
súc sinh to khỏe mà Địch huyện lệnh mô tả chút nào! Dù sao những dấu
hiệu nhận biết vẫn đúng y như lời Thẩm Bát.

Thế là Mã Vinh bước tới bên bàn của vị đạo sĩ và hỏi bằng giọng dửng
dưng, “Chào đạo huynh, ở đây có hai chén không, vậy mỗ gia có thể ngồi
uống trà cùng huynh được không?”

Gã béo lùn làu bàu, “A, đệ tử của ta đây rồi! Ngồi xuống đây uống trà. Đệ
có đem theo sách thánh hiền không?”

Trước khi ngồi, Mã Vinh đưa tay trái ra cho gã đạo sĩ sờ thấy cái gói nhỏ
giấu trong ống tay áo. Những ngón tay thành thạo của hắn nhanh chóng
nhận ra hình dạng của những đĩnh bạc. Hắn cúi đầu chào và rót một chén
trà cho Mã Vinh.

Sau khi hai người nhấp vài ngụm trà, hắn nói, “Bây giờ huynh sẽ cho đệ
đoạn văn giải thích rõ ràng học thuyết về cõi hư vô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.