BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 122

không nhận được tử tuất. Tuy nhiên, lát nữa ngươi sẽ được nghe cách ta
giải quyết chuyện bồi thường cho ngươi.”

Họ Tiêu cất tiếng cảm ơn rối rít, nhưng Địch Nhân Kiệt ra lệnh cho gã im
lặng, rồi ông bảo bộ đầu dẫn Vương tú tài ra trước công đường.

Ông nhìn xoáy vào Vương Hiến Tông. Việc được giải oan dường như
chẳng làm vơi nỗi đau của thanh niên tội nghiệp này. Giờ đây, kinh hãi
trước lời khai của Vương Tam, y đang khóc thút thít.

Địch Nhân Kiệt cất giọng nghiêm nghị nói.

“Vương tú tài, đáng ra bản quan có thể trừng phạt ngươi vì tội quyến rũ
Tiêu cô nương, nhưng ngươi đã nhận ba mươi trượng rồi. Vả lại, vì ngươi
tỏ ra chân thành yêu thương Thuần Ngọc, cho nên ta nghĩ tấn bi kịch khủng
khiếp này sẽ là hình phạt nặng nề đối với ngươi, hơn cả hình phạt của nha
phủ. Tuy nhiên, bất cứ sự vi phạm nào cũng phải chịu trừng phạt và gia
đình nạn nhân cần được bồi thường. Cho nên, ta quyết định ngươi sẽ phải
thành hôn với vong hồn Tiêu Thuần Ngọc, coi nàng là chính thất của mình.
Nha phủ sẽ tạm ứng ngân lượng cho ngươi để sắm sửa lễ vật và tổ chức hôn
lễ, bài vị Thuần Ngọc sẽ được đặt vào chỗ tân nương. Khi nào thi xong,
ngươi sẽ trả nợ dần cho nha phủ. Mỗi tháng ngươi cũng sẽ phải trả một
khoản cho nhạc phụ, khoản này được ấn định tùy theo bổng lộc làm quan
của ngươi, tới khi đủ năm trăm đĩnh bạc thì thôi.

“Lúc nào hai món nợ này được trả xong thì ngươi mới được phép cưới thê
nạp thiếp. Nhưng không một thê thiếp nào được phép tiếm quyền của
Thuần Ngọc, mãi mãi ngươi phải coi nàng là đại phu nhân của mình. Tiêu
Phúc Hán là một người lương thiện, ngươi phải thờ phụng nhạc phụ như
một hiền tế

*

lễ độ. Về phần Tiêu gia, họ sẽ phải tha thứ cho ngươi và coi

ngươi như nhi tử rứt ruột sinh thành. Bây giờ ngươi được tự do. Hãy chú ý
dành thời gian mà chăm lo học hành!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.