BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 167

Huyện lệnh tập hợp nhân chứng lại, rồi nhỏ giọng bảo họ, “Bản quan muốn
các ngài giúp ta nói tránh sự thật đi một chút. Điều này chỉ vì lòng trắc ẩn
thôi. Chốc nữa ta sẽ tuyên bố hai trong số sáu đình các không có cửa mật,
nhưng chúng ta sẽ không nói rõ căn nào. Các ngài có đồng ý không ạ?”

Vạn Tri phủ reo lên, “Được lắm! Điều này tỏ rõ tình cảm của ngài vì lợi ích
bách tính như thế nào. Ta đồng ý, nhưng với điều kiện là sự thật phải được
ghi lại đầy đủ trong cáo trạng riêng gửi cho quan trên.”

Sau khi mọi người nhất trí tán thành, Địch Nhân Kiệt tuyên bố, “Bây giờ
chúng ta ra trước chính điện để ta mở phiên thăng đường sơ thẩm.”

Khi họ ra tới thềm chính điện thì những tia nắng ban mai đầu tiên bắt đầu
nhuộm hồng những chiếc đầu trọc của sáu mươi nhà sư đang quỳ gối trước
mặt.

Huyện lệnh sai bộ đầu cho người xuống nhà ăn đem một chiếc bàn lớn và
mấy chiếc ghế. Khi phiên thăng đường tại chỗ đã sẵn sàng, Mã Vinh liền
lôi tên trụ trì đang run lẩy bẩy ra trước bậc thềm.

Nhìn thấy Địch Nhân Kiệt, gã rít lên, “Cẩu quan, thế mà ngươi dám nhận lễ
vật của ta!”

Huyện lệnh lạnh lùng đáp, “Ngươi nhầm rồi! Ta chỉ mượn tạm thôi và ta đã
dùng tất cả số tiền đó cho đến đồng xu cuối cùng để chuẩn bị kế hoạch kết
liễu đời ngươi!”

Bào tướng quân và Vạn Tri phủ được mời ngồi bên phải Địch Nhân Kiệt,
còn hai ông chủ phường ngồi bên trái. Hồng sư gia đem ghế đẩu ra cho
Hoàng Mai và Bích Đào, còn lão thì đứng bên cạnh.

Chánh lục sự cùng mấy trợ thủ ngồi sau một chiếc bàn nhỏ hơn. Mã Vinh
và Kiều Thái, mỗi người đứng nghiêm một bên bàn xử án.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.