BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 5

NGƯỜI CHẾ TẠO ĐỒ SỨ

Nghe tiếng bánh xe ngựa lọc cọc, Bi-ốt-ghe vội mở mắt choàng tỉnh

đậy. Trời! Chẳng lẽ đã sáng rõ đến thế này rồi cơ à? Bi-ốt-ghe dụi mắt, nhìn
ra. Quả nhiên ánh nắng đã xiên qua khung cửa sổ chiếu xuống cái giá trên
tường dựng bát đĩa. Những cái đĩa xam xám, cũ kỹ ngày thường nom đã
xấu xí; giá có ánh nắng rọi vào lại càng phô bầy cái màu xám xịt như bám
đầy cáu ghét vậy.

Bi-ốt-ghe tung chăn, xỏ chân vào đôi giầy cũ đã há mõm cứ thế chạy

một mạch tới hiệu bào chế thuốc Xoóc-nơ. Bi-ốt-ghe rất biết tính ông chủ
mình. Chỉ cần cậu đến chậm độ mười lăm phút hoặc làm điều gì trái ý lão
chủ một chút là có thể bị đuổi ngay khỏi hiệu.

Thời buổi khó khăn ở cái vương quốc Xắc-xôm này, công việc thì ít,

người làm thì nhiều, bao người có nghề trong tay mà còn thất nghiệp huống
chi là lũ trẻ mười ba, mười bốn đi học việc như Bi-ốt-ghe này!

Hiệu thuốc kia rồi! Mấy cánh cửa gỗ đã nhấc ra. Bi-ốt-ghe vội rón rén

đi vào. Thì ra bác vú đi ở cho nhà lão Xoóc-nơ, vốn thương chú bé học việc
nên đã mở giúp cửa cho cậu. Thấy Bi-ốt-ghe tới, bác ta đang lau dở tấm
cửa kính ngoài quầy hàng vội đưa miếng giẻ lau cho Bi-ốt-ghe rồi khẽ đưa
mắt vào nhà trong như ra hiệu cho chú bé giúp việc hãy coi chừng.

Quả nhiên chỉ một lúc sau, lúc bác vú vừa xuống bếp thì trong phòng

ngủ của ông chủ đã vang lên tiếng ngáp rõ dài, kèm theo là một câu hỏi càu
nhàu:

- Cái thằng chết dẫm Bi-ốt-ghe đã đến chưa ấy nhỉ?

Bi-ốt-ghe vội đáp:

- Cháu đã đến rồi ạ! Cháu đang lau tủ kính ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.