BÍ MẬT THÀNH PHỐ ANGLE - TẬP 4 - Trang 35

cả căn phòng chất đống quần áo dơ, vỏ cô ca và vỏ chuối. Nghĩ
lại cảnh tượng lúc sáng mà cơn uất ức dồn lên tận cổ Tiểu Liên,
đầu cô xì khói cao mấy mét.

“Anh… Anh Hàn Thu Dạ?” Tan học buổi chiều, Lạc Tiểu Liên

đang chuẩn bị đi siêu thị mua ít thực phẩm thì gặp Hàn Thu Dạ ở
ngay cổng trường.

Hàn Thu Dạ vẫn dịu dàng mỉm cười với cô rồi hỏi: “Tiểu Liên,

sao dạo này anh gặp em khó quá. Em bận gì thế?”

“Á… Em, em…” Mặt Lạc Tiểu Liên đỏ căng như trái cà chua, ấp

a ấp úng không biết nên trả lời ra sao, ánh mắt ngượng ngập,
cúi vội đầu xuống đất. Chẳng nhẽ lại nói với anh ấy là mình đi
làm người giúp việc? U hu hu… Nhất định không được nói ra.

“Đến phòng học cũng không gặp được em, rút cuộc có chuyện gì

vậy?... Hay là em tránh mặt anh?” Hàn Thu Dạ bước lên phía trước
một bước, vừa quan tâm vừa lo lắng cúi đầu nhìn Lạc Tiểu Liên.

“A Lộc thân yêu!” Đúng lúc đó, một cánh tay siết chặt lấy cổ cô,

Lạc Tiểu Liên quay đầu lại, thấy một khuôn mặt to tướng.

“Thời… Thời Tuân?”

“A Lộc, cô quên nhiệm vụ của mình rồi hả? Mau về nhà ăn cơm

đi, không được tốn thời gian ở đây với người khác…” Thời Tuân
không nói thêm lời nào, lôi xềnh xệch Lạc Tiểu Liên đi mất, trước
khi đi hắn còn quay đầu lại cười khẩy Hàn Thu Dạ…

Hàn Thu Dạ cô đơn đứng một mình tại chỗ, lặng lẽ nhìn theo Thời

Tuân, khuôn mặt anh như bị bao phủ một đám mây xám xịt…

Mặc cho Lạc Tiểu Liên bực dọc phẫn nộ, Thời Tuân ngồi khoanh

chân trên sô pha, khoái chí xem ti vi như không có chuyện gì xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.