BÍ MẬT THỨC TỈNH - Trang 162

Bên trong hội trường, tiếng vỗ tay vang lên rất nhiệt liệt. Ngồi ở hàng

ghế cuối, Thương Ngôn không vỗ tay, tay anh đang cầm cốc cà phê của
Lâm Giai Khởi, vẻ mặt có chút giật mình, trong đầu hồi tưởng lại từng chữ
Lê Lạc đã nói. Lâm Giai Khởi vỗ tay hai cái, gương mặt xinh đẹp đỏ lên,
cô cảm thấy như những tiếng vỗ tay này đang tát vào mặt của cô vậy.

Cô cầm lấy cốc cà phê trong tay Thương Ngôn, Thương Ngôn không

nói lời nào, đưa cho cô. Lâm Giai Khởi cười hỏi Thương Ngôn: “Thương
Ngôn, buổi chiều anh phải đi chọn lễ phục cùng em đấy, buổi tối là sinh
nhật mẹ anh, em vẫn chưa biết nên mặc gì để đi gặp bố mẹ anh cả.”

...

Tiệc sinh nhật mẹ tối nay, đối với Thương Ngôn mà nói có thể là một

chuyện đau khổ. Khi Lê Lạc ra khỏi hội trường đi ngang qua Thương
Ngôn, đang định lên tiếng chào hỏi thì chợt cảm thấy bàn tay đột nhiên bị
người khác kéo lại, thủ pháp rất giống Tạ Uẩn Ninh. Lê Lạc quay đầu lại,
nhiều người như vậy, lôi lôi kéo kéo làm cái gì chứ?

Tạ Uẩn Ninh chỉ là tiện tay kéo cô ra, anh buông tay xuống, mở miệng

hỏi: “Cô định đi đâu?”

Lê Lạc trả lời: “Về sở ạ.”

“Ngồi xe của tôi đi.” Tạ Uẩn Ninh nói.

A, thì ra là thuận đường nên đưa cô đi. Lê Lạc gật đầu một cái.

Thương Ngôn không quay lại sở sinh hóa tế bào. Lê Lạc và Tạ Uẩn

Ninh cùng nhau đi về bãi đỗ xe của Lan Đại, cô ngồi vào ghế lái phụ bên
cạnh Tạ Uẩn Ninh. Ban đầu ghế lái phụ có đặt một hộp quà tặng, trước khi
cô lên xe, Tạ Uẩn Ninh tiện tay đặt nó ra phía sau.

Món quà này là Tạ Uẩn Ninh chuẩn bị cho Tạ Tịnh Di.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.