toán chi phí của anh ta là việc của anh ta, không phải của tôi, và nếu anh ta
đã chịu chi phí cao thì là vì có cái gì đó anh ta phải xem xét. Tôi sẵn sàng
đàm phán một hợp đồng mới cho lần sau, nhưng tôi cương quyết trong việc
tuân theo hợp đồng đã được thỏa thuận. Nếu như trong những ngày túng
quẫn của tôi trước kia, tôi sẽ tiến hành cuộc thảo luận với mục đích thể hiện
quan điểm của tôi và đảm bảo rằng tôi không trả gã đó dù chỉ một xu hơn
những gì chúng tôi đã thỏa thuận. Và thậm chí tôi vẫn muốn giữ anh ta làm
nhà cung cấp, cuộc thảo luận chắc chắn sẽ có kết cục là một cuộc tranh cãi
to. Tôi sẽ dẫn đến suy nghĩ hoặc là anh ta thắng, hoặc là tôi thắng.
Hôm nay, bởi vì tôi đã tập luyện để suy nghĩ theo cách “cả hai”, tôi sẽ tiến
hành cuộc thảo luận này hoàn toàn cởi mở để tạo ra tình huống tôi không
phải trả anh ta thêm tiền và anh ta sẽ trở nên rất hạnh phúc với thỏa thuận
mới mà chúng tôi sẽ cùng đồng ý. Nói cách khác, mục đích của tôi là có cả
hai !
Đây là một ví dụ khác. Vài tháng trước tôi quyết định sẽ mua ngôi nhà nghỉ
hè ở Arizona. Tôi tìm kiếm trong khu vực tôi quan tâm, và tất cả môi giới
bất động sản đều nói với tôi rằng nếu tôi muốn ba phòng ngủ cộng một
phòng làm việc trong khu vực đó, tôi sẽ phải chi trên một triệu đôla. Ý định
của tôi là giữ mức đầu tư của mình cho ngôi nhà đó dưới một triệu đôla.
Phần lớn mọi người sẽ hạ thấp yêu cầu của mình hoặc nâng cao mức dự
kiến đầu tư. Tôi từ chối cả hai. Mới đây, tôi nhận được cú điện thoại rằng
chủ một ngôi nhà trong đúng khu vực tôi muốn với số phòng như tôi muốn,
vừa giảm giá bớt 200.000 đôla xuống dưới một triệu. Đó là thêm một minh
chứng cho xu hướng muốn có cả hai là đúng!
Cuối cùng, tôi thường nói với cha mẹ mình rằng tôi không muốn làm nô lệ
trong công việc tôi không thích và rằng tôi sẽ “làm giàu bằng cách làm
những gì tôi yêu thích”. Câu trả lời của họ thường là: “Con đang sống trong
thế giới mơ mộng. Cuộc sống không phải toàn màu hồng.” Họ nói: “Kinh