BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 443

"Quan tài của cô làm sao?" Diệp Phi Vũ nhanh chóng tóm được ý chính

câu chuyện. Suy nghĩ này khiến giọng anh lại cất lên cao vút: "Đúng rồi,
quan tài của cô không có cái gì hết! Cô đã nói chỗ đó là để đặt quan tài của
cô, nhưng hiện giờ chỗ đó trống rỗng, có phải chứng minh cô không hề trở
về?"

"Anh sai rồi! Ở đó trống không, nhưng lúc đầu thật sự có một cỗ quan

tài. Chỉ có điều, sau này Định Lăng bị khai quật, gian phòng đó không được
đóng kín, thế nên quan tài mục nát, người ta chỉ có thể mang quan tài đi."
Đôi mắt Từ Nam Phương trở nên âm u, "Nhưng rõ ràng người ta đã treo
bảng giới thiệu, Hoàng thượng cho xây cất một quan sàng mới ở đây là để
chuẩn bị riêng cho tôi, người nằm ở đó cũng chỉ có thể là tôi!" Cô tỏ ra hiểu
rõ Vạn Lịch, "Hơn nữa, kết quả cuối cùng dù đã biết nhưng vẫn cần con
người ta đi đúng phương hướng đã định. Cũng giống như tôi biết sau này
cha tôi có thể vang danh thiên hạ, khiến người đời sau ghi nhớ, nhưng ông
ấy lại không màng thế sự, để cho mọi chuyện xảy ra, nhất định phải có một
người bước theo lịch sử. Mà tôi, lại chính là người đó! Không ai có thể đi
ngược quỹ đạo này, tôi xuất hiện ở thời đại của các anh chẳng qua chỉ là
một sai sót. Thực tế đã cho thấy rõ, cuối cùng tôi cũng sẽ quay về quá khứ,
đi tiếp con đường của mình."

Lời Từ Nam Phương nói nhẹ tênh, nhưng lọt vào tai Diệp Phi Vũ lại trở

nên nặng nề, khó nghe.

"Cô vẫn muốn quay về?" Diệp Phi Vũ chợt thấy trống rỗng, "Cô... cô

nói, trong quan tài đặt ở Định Lăng, thực sự... là cô?"

Không ngờ Diệp Phi Vũ cũng có lúc nói lắp.

Từ Nam Phương cười đáp lại: "Đúng thế, suýt nữa tôi đã có thể trông

thấy thi thể của mình." Cô chợt cảm thấy mình như đang bị mộng du.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.