BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 643

đây tôi cho rằng, chỉ cần bản thân kiên trì với thứ của mình, với con đường
của mình, thì dù có lầy lội đến mấy cũng chẳng liên quan tới mình. Nhưng
bây giờ tôi phát hiện ra, mình đã sai. Giống như câu nói, đi ở bờ sông sao
tránh khỏi được ướt dép?"

Thượng Quân Trừng ngước mắt lên, ngay cả những người đứng ngoài

cùng của sân vận động cũng có thể trông thấy nỗi thất vọng và sự cam chịu
trong mắt anh. Đây là lần đầu tiên họ nghe Thượng Quân Trừng nói nhiều
như vậy, tất cả đều là những lời chân thành thốt ra từ đáy lòng.

Khóe mắt Từ Nam Phương đã ướt. Thượng Quân Trừng vì sao lại hoàn

toàn vô cảm với sự việc xảy ra hôm nay như thế? Có lẽ anh đã sớm đoán ra
nguyên nhân rồi chăng! Chỉ có điều, anh một mực ở lại trong thế giới của
bản thân, nhưng hiện thực lại từng bước từng bước phá hủy cái thế giới ấy
của anh, buộc anh phải đối mặt với sự thật tàn khốc.

Thượng Quân Trừng nói cô là người yêu của anh, khiến Từ Nam Phương

chợt nhớ đến tối hôm đó anh nói sẽ nuôi cô, anh nói, nếu cô đã thích tiền
đến thế thì anh sẽ dùng tiền để giúp cô thỏa mãn. Anh nói như thế, chính là
đã chấp nhận và thỏa hiệp với hiện thực ư? Tình cảnh ngày hôm nay, so với
chuyện của cô, có lẽ sự công kích đối với anh còn lớn hơn nhiều?

Thế nhưng, Thượng Quân Trừng lại nói tiếp: "Hôm nay tôi tổ chức

liveshow ở đây, muốn tặng âm nhạc của mình cho người mà tôi yêu, thế
nên tôi không muốn trả lời bất cứ câu hỏi nào. Nếu các bạn tới đây không
phải để nghe hát thì có thể ra về. Những người ở lại, tôi vẫn sẽ tiếp tục hát
phục vụ các bạn..."

Nói xong, anh ngẩng đầu, đội mũ, vẫy tay ra hiệu với nhân viên sân

khấu, chuẩn bị bắt đầu buổi diễn. Diệp Phi Vũ lập tức xuống dưới đuổi đám
phóng viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.