BỊ TUYỂN GIAI PHU - Trang 140

Nghethanh âm của anh còn hơi khàn khàn, nhưng đúng là tốt hơn nhiều so
với trước.

Cô vẫnkhông yên tâm lắm, đột nhiên nâng tay lên sờ trán anh, xác định độ
ấm bìnhthường mới nhẹ nhàng thở phào.

Nhưngkhi cô thu tay về, ngẩng đầu lại đón nhận ánh mắt tựa tiếu phi tiếu
của anh,mới ý thức được hành động lúc nãy của mình quá tự nhiên, bất giác
“A” mộttiếng, lui về sau hai bước.

“Khôngmời anh vào uống nước à?”

Anh đãnói vậy rồi, người ta có thể từ chối sao?

Mặc dùlàm ra vẻ miễn cưỡng, nhưng trong lòng cô vẫn mừng thầm.

Bởi vìanh đúng là quan tâm đến cô, nên vừa khỏi bệnh đã vội vàng chạy
đến.

“Mờivào!” Thôi Văn Tường lùi lại hai bước, “Nhưng em đang sửa sang lại
xà phòng thủcông, cho nên phòng khách hơi bừa bộn. Anh cứ tự nhiên ngồi
đi, em đi pha trà.”

“Khôngsao, em cứ từ từ!”

Vi HữuThư chậm rãi đi vào phòng khách, thuận tiện đem quà đặt lên bàn.

Đây làlần thứ hai anh bước vào nhà cô, cảm giác ấm áp sáng sủa hơn lần
đầu, mặc dùvẫn cũ kỹ khiến anh phải cau mày.

Vi HữuThư đi đến nơi cô đang làm việc, xoay người nhặt lên một khối xà
phòng vô cùngquen mắt trong giỏ, bộ dạng rất xấu.

Đây làxà phòng mà cô đang làm hôm anh tìm đến cô thì phải…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.