BỊ TUYỂN GIAI PHU - Trang 143

Hôm đóbọn họ còn được đưa vào cùng một bệnh viện. Nhưng sau đó Văn
Tường đã chết, cònDiệp Cẩn Đồng thì mất trí nhớ.

Trongchuyện này có gì đó đã xảy ra sao? Nhưng làm sao lại có chuyện vớ
vẩn như vậy?Anh lắc đầu, tự nhủ mình không nên suy nghĩ kì quái, nhưng
trong lòng vẫn khôngngừng hoài nghi.

“Ách…Gần đây em mới bắt đầu thích uống trà!” Cô dừng một lát, bỗng
thoáng nhìn thấytrên bàn đặt một thứ, “Huh? Đây là…”

Cô mởtúi giấy, thấy ở bên trong là quà tặng mà bọn họ từng cùng đi mua,
muốn tặngcho ‘Thôi Văn Tường’.

“Buổisáng anh đến Thôi gia, bác trai bác gái trả lại cho anh.”

“Tạisao lại trả lại cho anh?” Cô sửng sốt.

“Bọn họnói… Kỳ thật đã sớm phát hiện tình cảm của anh với Văn Tường.”
Hắn hơi cườikhổ, “Bọn họ xin lỗi anh, nói trước kia cảm thấy anh không đủ
trầm tĩnh chínchắn, lo lắng Văn Tường nếu đến với anh sẽ không hạnh
phúc, nên thường xuyênnói với Văn Tường anh trai của anh tốt như thế
nào, lại thường nói khuyết điểmcủa anh, vì không muốn cô ấy sẽ chọn
anh…”

ThôiVăn Tường càng nghe càng trợn to mắt.

Hóa ralà như vậy! Thật ra vì cha mẹ không ngừng dạy cô nghĩ ‘Vi Hữu Thư
là người thôlỗ’, nên cô mới có thành kiến với anh?

Cô muốnnhớ lại, nhận ra hình như thật sự có chuyện đó…

Vi HữuThư nói tiếp: “Nhưng sau khi Văn Tường qua đời, bọn họ so sánh
hành động lờinói của anh và anh trai, đã thấy mình bị mù mắt, cho nên cảm
thấy rất áy náyvới anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.