BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 122

Trên bàn để một cái hòm nhỏ bằng bạc viền ngọc, hơn mười cái lọ bạc,

và một thau rửa mặt cũng bằng bạc. Thau chứa đầy nước ấm, Ngọc Linh
Lung thử độ ấm của nước, sau đó bà nhúng đôi tay vào ngâm trong nước.

Vị Ngọc đại tiểu thư này tuy đã già cỡ tuổi cố tổ của một tiểu thư, nhưng

phong tư của bà vẫn chưa già, mỗi một cử chỉ đều giữ vẻ đài các của thời
thanh xuân. Bất kỳ ai nhìn bà lâu một chút cũng sẽ có cảm giác bà không
già đến mức ấy. Đây có lẽ là vì chính bà không cảm thấy mình già đi.

Ngọc Linh Lung cười nói:
- Các vị cứ việc uống rượu, ta lo chuyện của ta. Tuy ta chưa bao giờ

uống rượu, nhưng không phản đối người khác uống, ta còn thích ngắm
người khác uống nữa.

Đại Uyển cười xen vào:
- Có lúc tiểu nữ cũng cảm thấy ngắm người uống rượu thú vị hơn chính

mình uống rất nhiều.

Ngọc Linh Lung đồng ý:
- Có người uống say thì nói nhảm lung tung, ồn ào náo động, có người

uống say lại trở nên như một con người gỗ, đến một chữ cũng không nói,
có người say rồi thì khóc, kẻ khác lại cười, rất thú vị.

Đột nhiên bà hỏi Mã Như Long:
- Các hạ uống say rồi thì giống kiểu gì?
- Tại hạ không biết.
Y quả thực không biết, một người nếu đã uống say, trong ký ức chỉ còn

lại một khoảng trống không, lúc tỉnh lại thì miệng khô cổ đắng, đầu nhức
như búa bổ, chuyện gì cũng quên cả... nói đúng hơn thì chuyện không nên
quên thì quên hết, còn chuyện đáng quên hình như vẫn nhớ rất rõ.

Ngọc Linh Lung cười đáp:
- Trong đời ta chỉ gặp qua hai người kể như là mỹ nam tử thật sự, các hạ

là một trong hai người ấy, cho nên dù có uống say, bộ dạng chắc cũng
không đến nỗi khó nhìn lắm.

Du Ngũ cả cười:
- Hắn uống say rồi nhìn ra sao, tiểu thư chờ một lúc sẽ thấy.
Mã Như Long tuy không say quá mau, nhưng cũng không quá chậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.