BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 134

Tạ Ngọc Luân trừng mắt tức giận nhìn Mã Như Long, hễ nói đến chuyện

này thì trong mắt cô hiện lên vẻ thống khổ, căm hận không diễn tả được.
Cô vừa tỏ ra như vậy, Mã Như Long liền bỏ ra ngoài ngay, y thật không
dám nhìn vào đôi mắt ấy. Y cũng không nỡ nhìn.

Có một bữa tối, người khách thần bí đến mua đồ vừa đi chưa bao lâu,

thiếu phụ mang thai đột nhiên chạy vào, ra vẻ hồi hộp, lại phấn khởi. Nàng
vừa thở vừa nói:

- Tôi biết rồi, tôi biết rồi. Tôi biết người kia ở đâu rồi.
Lão Trương thật thà vốn không nhiều chuyện, lần này phá lệ lên tiếng

hỏi:

- Y ở đâu?
- Hôm nay tôi thấy y bước vào nhà Đào Bảo Nghĩa.
Đào Bảo Nghĩa là chủ đất của khu này, lúc trước có nghe nói y có luyện

võ, nhưng chính y chưa bao giờ nói đến, cũng chưa ai tận mắt nhìn thấy y
luyện võ. Đào Bảo Nghĩa ở tại một căn nhà lớn nhất trong khu này, căn nhà
xây bằng gạch đỏ. Chủ đất giao thiệp rộng hơn đa số người ở đây, nếu có
bạn đến ở nhà y cũng chẳng có gì lạ.

Nhưng nhà Đào Bảo Nghĩa chỉ có hai vợ chồng, tính thêm người bạn

này, mỗi ngày dù có ăn hết hai chục trứng gà, nếu ăn luôn hai cân muối
chắc cả ba người sẽ chết mặn.

Thiếu phụ mang thai lại nói:
- Lúc nãy tôi cố ý đến nhà Bảo Nghĩa tẩu nói chuyện, nhìn trước nhìn

sau đều không thấy người kia đâu, nhưng rõ ràng tôi thấy người kia đi vô
nhà đó. Tôi hỏi nhỏ Bảo Nghĩa tẩu, người kia mỗi ngày đều đến mua hai
cân muối để làm gì? Tự nhiên Bảo Nghĩa huynh kiếm cớ gây chuyện với
vợ nên hai người cãi nhau, tôi chỉ có nước chuồn đi.

Lão Trương thật thà mãi im lặng lắng nghe, đến đây bỗng xen vào hỏi

thiếu phụ mang thai:

- Hôm nay thím có mua đường đen không?
- Hôm nay không mua.
- Có mua dưa muối chăng?
- Cũng không mua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.