BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 203

- Bạn là bạn, không phân biệt xấu tốt, bởi vì bạn chỉ có một hạng, nếu

Thiết huynh đối xử không phải với đệ, bán rẻ đệ, thì huynh vốn đã không
phải bằng hữu của đệ, không xứng dùng hai chữ ấy.

Thái độ của Mã Như Long rất trang trọng:
- Đệ không tin thần Phật, chỉ tin bằng hữu.
Thiết Chấn Thiên nói:
- Ta hiểu ý lão đệ, nhưng nếu lão đệ chẳng kết phải một bằng hữu như ta,

thì đã không bị lộ hình, bất kể thế nào thì ta cũng đã liên lụy đến lão đệ.

Mã Như Long hỏi:
- Thiết huynh phải chăng hối hận đã quen đệ, hay là muốn đệ phải hối

hận quen huynh?

- Ta không hối hận, ta biết lão đệ cũng vậy.
Trong tình bạn vốn không có hai chữ hối hận.
Vương Vạn Võ đột nhiên thở dài:
- Nhìn thấy các vị như vầy, ta mới biết cả đời ta chưa thực sự có một

người bạn.

Bí mật của Mã Như Long quả thật vì Thiết Chấn Thiên mà bị bại lộ, còn

Đại Uyển thì sao? Nếu chẳng phải vì Mã Như Long, thì có ai biết lão
Trương thật thà là cô? Có ai biết cô là môn hạ Bích Ngọc sơn trang? Nếu
chẳng phải tại Mã Như Long, thì kế hoạch của cô tại sao phải bỏ dở nửa
chừng? Nhưng cô không trách móc, cũng không hối hận. Nếu không có Mã
Như Long, thì cô đã không phải làm tất cả những việc này.

Mã Như Long lại hỏi Đại Uyển:
- Lúc bọn tại hạ bị vây hãm, màn sương xanh kia hẳn là do cô tung ra?
Đại Uyển giải thích:
- Đấy chẳng phải là sương, mà là “Thúy Hàn Yên” của Bích Ngọc sơn

trang, dày đặc hơn cả sương, nhưng cũng tỏa mau hơn sương, Hàn yên vừa
tản ra thì chẳng thể thấy thứ gì cả.

- Cô thả Thúy Hàn Yên, cho nên bọn họ mới biết có người của Bích

Ngọc sơn trang tại đây.

- Cũng vì họ biết có có người của Bích Ngọc sơn trang tại đây, cho nên

chẳng dám vọng động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.