BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 227

Không ai thấy hàng lụa y mang đến ở đâu, nhưng vừa quay mình một

vòng, trong tay người thợ may bỗng có thêm hai xấp gấm lụa, một xấp là
gấm đỏ có thêu hoa mẫu đơn bằng chỉ vàng. Mọi người đều chưng hửng,
không ai thấy rõ y lấy từ đâu ra các vật này. Người thợ may lại tiếp tục diễn
trò ảo thuật, biến ra thêm một bọc đồ trang điểm gồm phấn son, hương liệu
và nữ trang.

Thiết Chấn Thiên thở dài:
- Chẳng ngờ chúng ta kinh nghiệm giang hồ mà cũng bị qua mặt, vị bằng

hữu này thì ra là một cao nhân.

Người thợ may cười lắc đầu:
- Tiểu nhân chẳng phải cao nhân, chẳng cao chút nào, so ra thì đại nhân

còn cao hơn, người cao lớn mặc đồ trông rất bắt mắt.

Y lại ngắm nhìn Thiết Chấn Thiên:
- Rất tiếc y phục của đại nhân không vừa lắm, lần sau có dịp nhất định

đại nhân phải để tiểu nhân may cho đại nhân vài bộ.

- Ta nghe các hạ nói, hình như còn đem đến kiệu hoa nữa kia.
Người thợ may cười đáp:
- Đến đúng lúc, kiệu hoa sẽ xuất hiện. Tân nương tân lang đều không

gấp, các vị cần gì sốt ruột?

Bốn chữ “tân nương tân lang” vừa thốt lên, mọi người đều biến sắc.
Họ quả đoán không sai, dã tâm của Vô Thập Tam thật không nhỏ, nếu y

thật sự cưới được đại tiểu thư của Bích Ngọc sơn trang, chẳng những Bích
Ngọc phu nhân sẽ tức chết được, mà Đại Uyển cũng sẽ tức đến đập đầu
chết mất!

Thiết Chấn Thiên vụt hỏi Đại Uyển:
- Chúng ta có thể để cho hắn may y phục cho Tạ cô nương chăng?
- Không thể được.
- Trên đời này có thợ may nào không may áo được chăng?
- Dường như chỉ có một loại, là thợ may chết!
Người thợ may này hình như vẫn chưa hiểu ý Đại Uyển và Thiết Chấn

Thiên, vẫn cười nói:

- Tiểu nhân chẳng phải thợ may chết, mà là thợ may giỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.