BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 249

giống như những kẻ khác, chỉ có chờ đến nửa đêm không người, mới ra hồ
dùng nước lạnh để khống chế chính mình. Thiết Chấn Thiên bỗng cảm thấy
Tuyệt đại sư thật đáng thương hại!

Lúc này Tuyệt đại sư giật mình, vội ngồi dậy mặc áo vào, kinh ngạc nhìn

Thiết Chấn Thiên.

Thiết Chấn Thiên thở dài:
- Ngươi không phải sợ ta nói cho ai khác biết, chuyện ta nhìn thấy đêm

nay, sẽ chẳng có kẻ thứ ba biết đâu.

Tuyệt đại sư hoang mang hỏi:
- Ngươi có biết Thiết Toàn Nghĩa đã chết chăng?
Thiết Chấn Thiên nắm chặt tay:
- Ngươi giết Nghĩa đệ?
- Là ai giết cũng vậy, nếu ngươi muốn báo thù cho y, bây giờ có thể ra

tay.

Thiết Chấn Thiên nhìn Tuyệt đại sư, chẳng những không xuất thủ, mà

ngược lại thở ra:

- Bây giờ ta không thể giết ngươi.
- Tại sao?
Bởi vì bây giờ Thiết Chấn Thiên đã nảy sinh lòng thương hại cho Tuyệt

đại sư, nên y không còn sát cơ. Y không nói ra điều này, bởi ngay lúc ấy y
nghe thấy một tiếng thét kinh hãi, là tiếng của Tạ Ngọc Luân lúc nhìn thấy
thi thể của lão gù tàn phế.

Thi thể lão gù không có một vết máu, cũng không thấy vết thương chỗ

nào, đòn trí mạng là do lão bị người dùng nội gia chưởng lực ép đứt tâm
mạch. Đó là một loại nội gia chưởng lực cực kỳ âm nhu, sau khi chấn đoạn
tâm mạch vẫn không lưu lại chút dấu ấn nào cả. Lúc Thiết Chấn Thiên vội
chạy đến xem, Du Lục cũng đến, hiển nhiên y vừa sợ vừa giận.

Du Lục hỏi:
- Ai giết lão gù? Tại sao lại giết một kẻ tàn phế tội nghiệp thế này?
Thiết Chấn Thiên cũng rất phẫn nộ:
- Gã hung thủ ấy muốn giết là giết, chẳng cần có lý do gì cả.
- Thiết huynh muốn nói đến Vô Thập Tam?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.