BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 260

Hắc thạch lấp lánh dưới ánh nắng, hằng ngàn vạn viên hắc thạch trông

từa tựa nhau cả, nhưng thực chất thì chúng không giống nhau.

Kinh nghiệm của Du Lục giúp y phát hiện ra giữa hằng ngàn vạn viên

hắc thạch lại có bốn mươi chín viên khác thường. Mã Như Long không
lầm, bí mật của Tử cốc quả thật nằm dưới lòng đất. Ngõ vào thạch thất bí
mật nằm trong phạm vi bốn mươi chín viên đá khác thường kia, Du Lục đã
tìm ra chìa khóa vào, chỉ tiếc là Mã Như Long đã đi rồi.

Hẻm núi hoang hiểm trở, cỏ cũng không mọc. Mã Như Long lặng lẽ

bước theo tên hầu Ba Tư, chẳng biết đi đâu, cũng không rõ đã đi bao xa. Y
hiểu ra cỗ xe ngựa mà y đuổi theo đã đi đâu. Xe không biến mất, cũng
không chui vào cốc, mà đi vòng sau tảng đá lớn vào hẻm núi này.

Chẳng ngờ hẻm núi hiếm người đến này lại đủ rộng cho cỗ xe ngựa đi

qua. Tuy nhiên cuối đường chẳng có cung điện nguy nga, thậm chí nhà cửa
đều không có, chỉ có một hang động sâu hút, ước tính cũng vừa đủ rộng
cho xe ngựa đi vào. Ánh nắng không vào trong hang, nên Mã Như Long
không nhìn thấy cảnh bên trong hang, chỉ thấy Vô Thập Tam vòng tay đứng
một mình trước miệng hang, xem ra rất nhàn nhã.

Cuối cùng Mã Như Long cũng nhìn rõ con người này. Vô Thập Tam

cũng đang nhìn Mã Như Long, hai người đối diện nhìn nhau chăm chú rất
lâu, Vô Thập Tam bỗng nở một nụ cười quái dị khó hiểu. Y đột nhiên thốt
lên một câu thật bất ngờ:

- Tấn tuồng của chúng ta phải chăng đã đến lúc nên chấm dứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.