BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 73

Giọng điệu của Tiểu Uyển ra vẻ rất bực mình, tuy nhiên cô vẫn mở cửa.
- Là công tử!
Nhìn thấy Mã Như Long, Tiểu Uyển dĩ nhiên giật mình, nhưng cô lấy lại

bình tĩnh rất mau, nghiêm mặt lại cô lạnh lùng nói:

- Không ngờ Mã công tử lại trở lại, phải chăng công tử sợ thiếp ở một

mình tối lại cô đơn quá, nên muốn giúp Khưu công tử chăm sóc thiếp tận
tình?

Câu nói này quả là nặng, nếu là kẻ biết điều thì phải đi mau.
Thế nhưng lần này Mã Như Long lại muốn làm kẻ không biết điều, y

điềm nhiên nói:

- Ta biết cô không cô đơn, ta chỉ sợ cô bị người khác siết chết.
Tiểu Uyển biến sắc, mặt ửng đỏ, lại chuyển sang trắng, cô bỗng quay

lưng đi vô nhà:

- Công tử theo tôi.
Mã Như Long đi theo Tiểu Uyển vào trong, cô dẫn y vào căn phòng lúc

nãy, nhưng nam nhân kia thì không thấy nữa.

Tiểu Uyển chỉ chiếc ghế nệm mà lúc nãy nam nhân kia đã ngồi:
- Mời ngồi.
Mã Như Long không ngồi xuống, y không thấy nam nhân kia nhưng đã

nhìn thấy đôi giày rất sang trọng.

Trong phòng có giường, đằng sau màn che giường còn treo thêm một

tấm màn vải rất dài gần chấm đất nhưng không che phủ được mặt đất, cho
nên đôi giày kia mới lộ ra.

Tiểu Uyển hỏi:
- Sao công tử không ngồi?
Mã Như Long nói:
- Chỗ này dường như không phải cho ta ngồi.
Tiểu Uyển cười, nụ cười thiếu tự nhiên:
- Công tử không ngồi, thì còn ai trong này ngồi nữa?
- Hình như còn có một người.
- Căn nhà này ngoài Khưu Phụng Thành ra, chỉ có công tử vào đây, làm

sao lại còn người khác?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.