BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 96

Lửa đèn không bị tắt, bởi vì cả bốn người không muốn tắt đèn. Họ muốn

làm gì thì nhất định sẽ làm được, không muốn làm thì nhất định chuyện đó
sẽ không xảy ra. Dường như họ không thấy Mã Như Long, trong mắt họ chỉ
có Khưu Phụng Thành.

Hơi thở của Khưu Phụng Thành chừng như đã ngưng lại. Cả bình rượu

lẫn chén rượu đều đổ xuống đất. Thực Khổ hòa thượng cầm chén lên ngửi
thử, đôi mắt sâu hoắm ngời lên ánh sắc lạnh như dao bén. Ông đã đi theo
con đường ngày xưa Đường Tam Tạng tây du đến Thiên Trúc thỉnh kinh,
con đường này không dễ đi, qua nhiều rừng núi đầm lầy đầy dãy những côn
trùng, rắn rết, dã thú, hoa cỏ độc chết người. Ông đã gặp qua hầu hết tất cả
những thứ độc trong thiên hạ, về phương diện này kinh nghiệm của ông gần
như có thể sánh cùng vua Thần Nông ngày xưa.

Tuyệt đại sư tuy đã xuất gia nhiều năm nhưng tính tình vẫn nóng nảy

chẳng chút thay đổi, ông không dằn được đã hỏi:

- Thế nào?
Thực Khổ hòa thượng không đáp, nhắm mắt lại.
Tuyệt đại sư càng sốt ruột, nếu như cả Thực Khổ hòa thượng cũng không

dò ra được Khưu Phụng Thành trúng phải loại độc gì, thì trong thiên hạ
chẳng còn người nào tìm ra được.

Thực Khổ hòa thượng lên tiếng:
- Trong bình rượu không có độc.
- Thế độc nằm ở đâu?
- Ở trong chén rượu sau cùng mà thí chủ này uống.
- Độc loại gì?
- Một thứ “Thu Trùng tán” do ba loại độc Khiên Cơ, Đoạn Trường, Tiêu

Hồn luyện thành.

- Đại sư xác định được à?
- Loại độc tán này không màu nhưng có mùi, rất thích hợp hòa với rượu,

nhờ rượu mà chất độc phát tác càng mau chóng.

- Mau cỡ nào?
- Rượu vừa qua khỏi cổ, độc đã phát tác, rượu vào đến ruột thì tiêu

mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.