BIỂN CẢ VÀ GIÁ TRỊ CUỘC SỐNG - Trang 19

Cũng như tôi và chiếc thuyền vậy, cả hai hấp dẫn lẫn nhau. Và một khi

sự say mê ấy đủ mãnh liệt thì không gì có thể chia lìa được chúng tôi.
Những ngày tiếp sau đó, chiếc thuyền một buồm màu xanh ấy nghiễm
nhiên trở thành một chuẩn mực tao nhã để tôi đem ra so sánh với những
chiếc thuyền khác.

Thật thất vọng bởi chẳng có chiếc nào giống nó cả. Tôi đi lang thang

khắp xưởng tàu, hết nhìn ngắm những chiếc thuyền lại quay sang quan sát
những chủ tàu, và lúc này trong đầu tôi bỗng nảy ra một trò chơi tưởng
tượng, rằng một vị thần sẽ hiện ra và nói với tôi: “Hãy chọn lấy một chiếc
thuyền vừa ý trong số tất cả những chiếc mà ngươi đã từng gặp, ta sẽ biến
nó thành của ngươi”.

Không một chút do dự, tôi sẽ chọn ngay chiếc thuyền buồm màu xanh

ấy, chiếc thuyền đã phiêu bạt khắp nơi trong gió bể suốt bao năm qua như
một chàng lãng tử kiên cường. Tất nhiên, tôi cũng biết rằng, đó chẳng qua
chỉ là sự mơ mộng hão huyền, cái mà trong xã hội thực tế, người ta hay
cười nhạo: “Đừng có ngồi đó mà mơ mộng! Hãy tìm một cái gì đó thiết
thực hơn để làm đi”.

Tôi đã từng thấm thía nỗi buồn đó khi bị người lớn quở trách, cho rằng

chiếc thuyền một buồm màu xanh của tôi chỉ là giấc mơ hoang đường. Tôi
cũng đã nghe mỏi cả tai những khuyến cáo từ thầy cô, người thân trong gia
đình và thậm chí là từ cha mẹ của chúng bạn. Tất cả họ dường như ai cũng
muốn kiểm soát cái thế giới riêng tư của lũ con nít chúng tôi.

Ngay cả bây giờ cũng vậy, những lời khuyên như thế đối với các con

của tôi cũng thật vô ích. Bởi mơ ước trẻ thơ bao giờ cũng là cội nguồn của
những thành công trong tương lai. Longfellow đã đúng khi cho rằng: “Ước
mơ của một cậu nhỏ chính là ước mơ của gió, chỉ có suy nghĩ của người
trưởng thành mới là thực sự chín chắn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.