BIÊN HÙNG LIỆT SỬ - Trang 156

Cho niềm bất lực buổi hôm nay!
Ừ nhỉ, bây giờ tôi mới biết
Ghế bàn nên kính trọng như thầy
Bàn ghế dạy tôi điều nhẫn nhục
Dạy tôi bình thản thứ tha đời
Bàn ghế có bao giờ bất lực
Có bao giờ biết đợi trông chi
Buồn ơi...
Tôi có muốn như bàn ghế
Thương đời như thể bỉ khinh thôi!
Buồn ơi...
Tôi bỏ tôi gần chết
Tay đời bít tôi chẳng ngưng tay
U đầu sứt trán lao vào vách
Tội tình tôi sao nặng thế này?
Buồn ơi...
Trong đám đông tàn nhẫn
Một người chứng kiến đủ cho tôi
Nhờ ai, tôi đã thành tâm nhẫn chờ ai,
Tôi phục dưới chân đời
Buồn ơi, tôi muốn như dòng lệ
Cay đời như kẻ thích ăn cay!
Buồn ơi...
Tôi có tôi bàn ghế
Nguyện hiến cho đời một tấm lưng.

(NTN)


..........................................................

Sao thiên thu không là lãng quên?
Nên tình xưa còn cháy âm thầm
Tôi đứng giữa ngôi nhà nám lửa
Và những người thân trốn chạy vội vàng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.