BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: LÂU ĐÀI LLYR - Trang 149

hoảng của Taran tăng lên. Cậu gọi tên
hoàng tử một cách vô ích. Chỉ có những
tiếng vọng đáp lại mà thôi.
“Cậu ta chưa thể đi xa được.” cậu nói
với chàng ca sĩ. “Ngay cả Rhun cũng có
đủ trí khôn để dừng lại khi trời tối chứ.”

Bóng tối đã bao trùm cả khoảng rừng.
Mấy con ngựa, vốn quen với những gian
chuồng thanh bình của chúng ở Dinas
Rhydnant, sợ hãi đi nước kiệu, lồng lên
và chùn bước trước bất kỳ bụi cây nào bị
gió thổi kêu xào xạc. Nhóm bạn bắt buộc
phải xuống ngựa và đi bộ, dắt theo ba
con ngựa khó bảo. Đến lúc này thì Taran
đã trở nên hết sức lo lắng. Chuyện khởi
đầu một cách đơn giản giờ lại hoá ra vô
cùng trầm trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.