BIÊN NIÊN SỬ XỨ PRYDAIN: LÂU ĐÀI LLYR - Trang 178

chửng mất rồi. Và nếu các vị hỏi tôi thì
tôi nghĩ điều khôn ngoan nhất chúng ta có
thể làm lúc này là đi khỏi đây ngay lập
tức!”

Tanan gật đầu và đứng dậy. Cậu vừa
đứng lên thì những tiếng hí hoảng loạn và
tiếng vó ngựa phi nước đại bỗng vang
vọng khắp không gian. “Đàn ngựa!” Cậu
kêu lên và chạy ra cửa.

Nhưng cậu chưa tới nơi thì cánh cửa đã
bật ra khỏi bản lề. Taran nắm chặt lấy
thanh gươm của mình và loạng choạng
lùi lại vào trong lều trong khi một hình
thù khổng lồ nhảy xổ vào cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.