nữa khóc oà lên vì đau đớn
tột cùng.
“Xong, chú gà con của
ta!” Orddu reo lên. “Chiếc
trâm cài đổi lấy Vạc Tái
Sinh!”
Quanh
cậu,
những
người bạn đồng hành đứng
lặng lẽ và ủ rũ. Hai tay
Taran siết chặt lại. “ Chiếc
vạc là của chúng tôi,” cậu
nói, nhìn thẳng vào mặt
Orddu,
“có
đúng
vậy