BIÊN THÀNH - Trang 71

11

CÓ NGƯỜI MANG LỄ TỚI NÚI BÍCH KHÊ. ÔNG QUẢN bến Thuận
Thuận quả nhiên nhờ người làm mối đến nhà ông quản đò hỏi vợ cho con
trai. Ông quản đò luống cuống đưa người ấy qua suối rồi cùng lên nhà.
Thúy Thúy đang bóc đỗ ở trước cửa, thấy khách đến cũng không chú ý.
Nhưng vừa thấy khách vào cửa đã chúc mừng thì biết có chuyện rồi, không
dám ngồi trước cửa nữa. Em giả vờ đuổi gà vào vườn rau, cầm sào tre có
lắp lục lạc rung lên, mồm khe khẽ suỳ, chạy ra chỗ tháp trắng đằng sau nhà.

Nói vài câu chuyện phiếm xong, khách đi vào đề chính, chuyển lời của ông
Thuận Thuận. Ông quản đò không biết đáp ra sao, hai bàn tay to bè đầy
chai cứ bối rối xoắn vào nhau, vẻ mặt dường như muốn nói: “Tuyệt đấy,
khéo đấy!”, nhưng thực ra ông không hề nói như thế.

Khách thưa chuyện xong, hỏi ý kiến ông quản đò ra sao. Ông gật đầu cười:

- Cậu Cả Thiên Bảo muốn đi đường xe, như thế là hay lắm. Nhưng tôi còn
phải hỏi Thúy Thúy, xem nó định như thế nào.

Sau khi khách ra về, ông quản đò đứng trên đầu đò, gọi Thúy Thúy xuống
nói chuyện.

Thúy Thúy mang mẹt đỗ đi xuống bến, lên đò, nũng nịu hỏi:

- Ông ơi, chuyện gì thế hả ông?

Ông già cười, không nói gì, chỉ nhìn cháu, nhìn thật lâu. Thúy Thúy ngồi
xuống đầu đò, cúi đầu bóc đỗ, tai lắng nghe tiếng chim hót trong rừng tre
xa xa. Em nghĩ: “Ngày dài thật, chuyện của ông chắc cũng dài.” Tim em
đập rộn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.